AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 166

“Yên Phiên Phi, em về nhà ngay! Về nhà ngay, anh trai có

chuyện muốn nói với em đây!”

“Anh tìm em có việc gì? Sao anh lại ở nhà em?”

“Hôm nay đi dự tiệc, có người cho một cây thuốc Trung Hoa nên

anh trai mang sang biếu bố em.”

Ban Quản lý đô thị của Chu Nhất Minh thường xuyên có người

mời đi ăn đi uống, ăn no uống say còn biếu thuốc, biếu rượu.
Anh ta và bố anh ta đều không hút thuốc nên mỗi lần được ai
biếu là anh ta lại mang sang cho bố tôi.

“Yên Phiên Phi, em về ngay đi, anh trai có việc gấp lắm, em mà

không về là anh đến nhà Điền Tịnh tìm em đấy!”

Anh ta đang ở nhà tôi, khiến tôi hơi chột dạ, nhụt chí, găng lên

không về sợ anh ta lại đâm bị thóc, chọc bị gạo trước mặt bố tôi.

Bó tay! Tôi đành bảo Sở Vân Phi chở tôi về, mặt lộ rõ vẻ thất

vọng, anh ấy nói: “Cái tay Chu Nhất Minh đó đúng là loại biết phá
bĩnh nhất trên đời!”

Sau khi về nhà, nhìn thấy Chu Nhất Minh, tôi mặt nặng mày

nhẹ nói với anh ta: “Nói, tìm em có việc gì?”

Anh ta cười đùa cợt nhả: “Anh trai nhớ em, không được à?”

Biết thừa anh ta chỉ kiếm cớ bắt tôi về, tôi “hừ” một tiếng

rồi nói: “Đúng là mặt trơ trán bóng, ai mượn anh nhớ!”

Nói xong, tôi đi thẳng về phòng, Chu Nhất Minh đã thân thuộc

nên không câu nệ cũng bước vào theo tôi, thì thầm: “Em thật biết
nói dối, cái gì mà tối nay ngủ nhà Điền Tịnh, anh thừa biết hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.