AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 167

nay Điền Tịnh lên thành phố thăm Đỗ Uy rồi. Em bịa chuyện giỏi
thật đấy!”

Nói dối bị lật tẩy, tôi tức giận nhìn chằm chằm vào anh ta.

“Cần anh phải quản chắc?”

“Anh cũng vì muốn tốt cho em thôi. Yên Phiên Phi, em nghe

anh khuyên một câu nhé, em và Sở Vân Phi hẹn hò, anh không nói
làm gì, như em đã nói lãng tử quay đầu quý nghìn vàng, được, chúng
ta sẽ cho cậu ta cơ hội thể hiện, nhưng em tuyệt đối không được dễ
dãi đồng ý lên giường với cậu ta, không tốt đâu!”

“Anh cứ lải nhải như ông cụ ấy, anh đi mau, đi mau lên, anh ở đây

ồn chết đi được.”

Tôi đuổi Chu Nhất Minh đi ra. Cái tên này thật là phiền phức,

nói nhiều thế để làm gì, việc của tôi, tôi tự biết cách giải quyết,
anh ta hiểu gì mà nói!

Sau đêm đưa tôi về nhà, mấy ngày liền không thấy bóng dáng

Sở Vân Phi, gọi điện thì anh ấy đều lấp lửng nói công ty nhiều
việc quá, bận đến mức không chuyện trò được.

Khi Sở Vân Khiết đến đưa đón Đào Đào, tôi thuận miệng hỏi cô

ấy tình hình gần đây của em trai cô ấy, cô ấy cũng ấp a ấp úng,
nói không rõ ràng.

Tôi cảm thấy không được thoải mái lắm, lẽ nào anh ấy cũng

giống Đới Thời Phi đột nhiên thay đổi ý định, muốn rời xa tôi? Tại
sao? Không phải vì tôi cứ lần lữa không chịu lên giường với anh ấy
chứ? Chắc là không phải! Đêm đó anh ấy không hề tỏ ra tức tối,
vẻ mặt chỉ hơi thất vọng chút thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.