AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 175

Cái tên này thật sự không thể cứu vãn được nữa, ngay cả lý do tôi

từ chối anh ta cũng không nhận ra được. Tôi cũng chẳng hơi đâu đi
giáo huấn anh ta, xóa sạch tin nhắn và cả số điện thoại của anh ta.

Sau khi tôi chia tay Sở Vân Phi, mỗi lần đến trường đưa đón Đào

Đào, Sở Vân Khiết đều tỏ ra lúng túng, gượng gạo. Thực tế tôi
không hề tỏ thái độ gì khác thường, oan có đầu nợ có chủ, tôi và Sở
Vân Phi thế nào thì cũng là chuyện giữa tôi và anh ta, tôi không xấu
xa đến mức giận cá chém thớt, trút giận lên chị gái và cháu trai của
anh ta. Nhưng không biết có phải người làm mẹ nào cũng nhạy cảm,
đa nghi như thế không, Sở Vân Khiết lại đi tìm hiệu trưởng xin cho
Đào Đào chuyển lớp.

Khi bị hiệu trưởng gọi lên nói chuyện, tôi tức đến mức muốn

chửi. Mẹ kiếp, sao cô ta có thể nghi ngờ đạo đức nghề nghiệp của tôi
như thế?

Hiệu trưởng nói bà ấy đã đồng ý cho Đào Đào chuyển lớp nhưng

tuyệt đối không phải vì bà ấy không tin tưởng đạo đức nghề nghiệp
của tôi, mà là để tránh những băn khoăn, lo lắng không nên có của
các bậc phụ huynh. Nói cách khác cũng là để tránh cho tôi những rắc
rối không cần thiết. Nếu Đào Đào còn ở lớp tôi, ngộ nhỡ xảy ra
sai sót gì, chỉ sợ không phải tại tôi cũng biến thành tại tôi. Thà bây
giờ chuyển lớp, như thế đều tốt cho mọi người, còn hơn sau này
xảy ra chuyện.

Tuy những lời hiệu trưởng nói rất có lý nhưng tôi vẫn cảm thấy

ấm ức, tan làm, tôi vác đầy một bụng tức về nhà, cơm cũng chẳng
buồn ăn.

Đang chán nản thì Chu Nhất Minh và Điền Tịnh sánh bước tìm

đến cửa. Không đợi bọn họ nói rõ mục đích đến, tôi đã giáng đòn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.