AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 19

đó khi ấy chỉ có hai hộ gia đình trồng nho, trong đó một hộ

nuôi con chó mực rất to để trông nhà. Hai đứa tôi đều sợ phát
khiếp, không dám dây vào con thú lông đen có bộ răng nanh sắc
nhọn đó. Ngược lại, hộ gia đình kia không nuôi chó nên đã trở thành
đối tượng trọng yếu để chúng tôi tấn công.

Bang “lục lâm hảo hán” chúng tôi từ lâu đã kết luận rồi, tôi và

Chu Nhất Minh là tay “bắt gà trộm chó” cừ khôi. Khi đi ăn trộm
nho, chúng tôi rất thông minh chọn thời gian gây án là trong khoảng
từ một đến hai giờ chiều, thời điểm này mọi người đều ngủ trưa,
nguy cơ bị “bắt về quy án” sẽ ít hơn. Thủ pháp gây án của chúng tôi
là một đứa làm thang cho đứa kia hái, bởi vì giàn nho thường được
bắc khá cao, một đứa cao lớn cũng với không tới, hai đứa cõng nhau
thì may ra túm được vài chùm rủ xuống.

Một cậu bé và một cô bé cùng nhau đi hái trộm nho, đúng ra thì

con trai phải làm thang cho con gái nhưng bất hạnh thay, Chu Nhất
Minh không thể cõng một Bé bự như tôi, thế nên tôi đành phải làm
thang cho anh ta. Thành thật mà nói, thể trọng của tôi thích hợp làm
thang hơn.

Cứ như thế, chúng tôi cùng nhau đi trộm ngô, trộm dưa chuột, cà

chua, khoai lang, lựu và nho... Những “đồ ăn trộm” này đã hết sức
củng cố tình bạn của chúng tôi, trải qua một thời gian dài “kề vai
sát cánh chiến đấu”, “tình hữu hảo” của tôi và anh ta lớn lên từng
ngày. Cho đến tận bây giờ, tôi và anh ta vẫn là anh em bạn bè tốt
của nhau.

Vì tôi và Chu Nhất Minh là đôi thanh mai trúc mã lớn lên bên

nhau, giờ lại sắp phải đối mặt với tình trạng trai già gái ế nên bố
tôi mới có ý nghĩ hão huyền rằng nếu tôi thực sự không kiếm
được đối tượng nào phù hợp thì cứ lấy anh ta làm chỗ dựa nửa đời
còn lại là được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.