AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 199

Khi tôi chạy ra khỏi phòng, hành lang đã tràn ngập khói, không

nhìn rõ lối đi. Mò mẫm chạy được vài bước, cổ họng bị khói làm cho
bỏng rát, đau đớn. Tôi nghĩ mình không thể mò mẫm chạy như thế
được, như vậy sẽ rất khó thoát ra ngoài, không cẩn thận sẽ mất
mạng như chơi. Trong những vụ hỏa hoạn, có rất nhiều người trước
khi bị chết cháy thì đã bị chết vì ngạt thở. Tôi không thể đem tính
mạng của mình để kiểm chứng điều đó một lần nữa.

Thế là tôi nhanh chóng quay trở về phòng, đóng chặt cửa. Tôi

nghĩ lúc này bất luận thế nào ở trong phòng cũng an toàn hơn là
chạy loạn ở bên ngoài, còn có thể đứng ở cửa sổ cầu cứu. Tôi tin 119
không phải là vô tích sự, đội cứu hỏa sẽ có cách cứu người.

Quả nhiên 119 đến rất nhanh chóng, kịp thời. Mấy chiếc xe

cứu hỏa hú còi ầm ĩ lao đến, huy động tất cả vòi rồng, súng phun
nước chĩa vào đám cháy một cách thuần thục, cuối cùng đám cháy
cũng được dập tắt hoàn toàn.

Sau khi lửa được dập tắt, họ quay sang dọn dẹp sạch sẽ hiện

trường, may là không có ai tử vong, chỉ có vài người bị thương và hơn
chục người bị khó thở vì khói, tất cả đều đã được người của khách
sạn đưa đi bệnh viện cứu chữa. Tôi nằm trong số hơn chục người
đó, tuy nói là rủi ro nhưng trong cái rủi cũng có cái may.

Khi tôi được người ta dìu ra ngoài, Phùng Trí Dũng không biết từ

đâu xuất hiện, ngượng ngùng hỏi han: “Phiên Phi, em không sao
chứ?”

Tôi trợn mắt, cứng rắn ném cho anh ta một từ: “Cút...”

Trong lúc nguy nan mới thấy lời bố nói là đúng, Phùng Trí

Dũng là một người đàn ông ích kỷ. Cái tên “Trí Dũng” của anh ta thật
giàu ý nghĩa nhưng con người đâu được như thế, trí không thấy mà
dũng cũng không, chỉ vì một đám cháy mà đã vội vàng bỏ tôi ở lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.