AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 202

cho cô ấy một đồng. Làm như vậy là quá tuyệt tình, cô bạn gái vì
thế mà càng đau khổ. Cô ấy còn nói: “Phùng Trí Dũng, xem ra em
bị bệnh cũng không hoàn toàn là chuyện xấu, ít nhất em cũng có
thể nhìn rõ bộ mặt thật của anh. May mà chưa lấy anh, chứ lấy rồi
thì thật là tồi tệ!”

Phùng Trí Dũng làm chuyện thất đức này khiến bao nhiêu người

chỉ trỏ sau lưng. Nhưng anh ta lại nói năng hùng hồn đầy lý lẽ,
rằng bạn gái anh ta mắc bệnh mãn tính, rất có khả năng đã biết
từ lâu rồi nhưng cố tình che giấu, rắp tâm lừa anh ta kết hôn, để
anh ta cả đời phải gánh vác trách nhiệm. Vì thế cô ấy “bất nhân”
thì anh ta cũng phải “bất nghĩa”.

Tôi cứ há hốc miệng ra nghe, cái tên Phùng Trí Dũng này đúng là

đồ tồi. Bình thường nhìn không đến nỗi, nhưng khi hoạn nạn mới
thấy anh ta lộ rõ bộ mặt thật. Nếu không xảy ra vụ cháy ngoài ý
muốn đó thì chắc tôi vẫn ngốc nghếch tin anh ta là người đàn
ông thích hợp để kết hôn nhất. Tôi đúng là có mắt như mù!

Khi Chu Nhất Minh đến thăm tôi, cứ thập thà thập thò ngoài

cửa không dám vào, tư thế sẵn sàng có thể ba chân bốn cẳng chạy
bất cứ lúc nào.

Tôi không tức giận. “Anh thập thò ngoài ấy làm gì? Lại gần một

chút thì em ăn thịt anh à?”

“Yên đại tiểu thư, anh thật sự sợ em sẽ ăn thịt anh mất. Anh trịnh

trọng tuyên bố, anh không phải là con quạ thối mồm, thật sự
không phải đâu. Anh không biết, anh chỉ thuận miệng nói vậy mà
em và Phùng Trí Dũng cũng kết thúc thật, anh thật sự hy vọng em có
được cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc.”

Cái tên này nói câu cuối cùng còn ngâm nga như đọc thơ, hai tay

giơ lên phối hợp rất trữ tình nữa chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.