AI LÀ KẺ THỨ BA - Trang 160

khám bệnh, tôi nhìn thấy anh ấy đi qua, tay cầm sổ bệnh án, vừa đi vừa lật
xem. Tôi không kịp nghĩ gì, chạy vội tới, hối hả tới trước mặt anh ấy, không
kịp giữ phép tắc. Đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau kể từ lần anh ấy
xuất viện. Tôi rất xúc động. Anh ấy bị tôi chặn lại, rõ ràng cũng giật mình,
sau đó định thần nhìn kĩ mới phát hiện ra tôi. Điều khiến tôi vui sướng là
anh ấy vừa nhìn đã nhận ra tôi: "Thì ra là cô à, sao? Lại có chỗ nào thấy khó
chịu?"

Tôi lắc đầu, rồi lại ra sức gật đầu, thấy trái tim mình như thể lập tức rớt ra

khỏi lồng ngực. Anh ấy cười, tuy vẫn đeo khẩu trang nhưng tôi có thể nhận
ra, anh ấy đang cười, vì những nếp nhăn nơi khóe mắt anh ấy co hết lại.
Anh ấy hỏi: "Vậy là tôi có vấn đề?" Tôi thở dài một hơi, đáp: "Là có
chuyện muốn nhờ hỏi anh. Nếu có thể sau khi tan giờ làm hôm nay, em
đứng ngoài bệnh viện chờ bác sĩ nhé, được không?" Anh ấy gật đầu rất nhẹ
nhõm, quả nhiên đã đồng ý. Lúc đó tôi căng thẳng suýt khóc. Tôi đã nói
mà, anh ấy luôn là một bác sĩ tốt nên đồng ý tan giờ làm gặp tôi. Nhất định
anh ấy nghĩ rằng tôi hỏi han về tình hình bệnh tật. Khi vừa từ bệnh viện đi
ra, chưa đợi tôi nói gì, anh ấy đã mời tôi ăn cơm.

Thì ra anh ấy đã biết hết, thì ra ngay từ đầu anh ấy đã nhận ra điều tôi

muốn nói với anh ấy không phải là xin tư vấn chữa bệnh, mà là một cô gái
trẻ đã rơi vào lưới tình của anh. Có lẽ do lưới tình đó đã không phải là lần
đầu có người rơi vào. Tôi như người bị mê ngủ, ngoan ngoãn đi sau anh ấy,
để mặc anh ấy đưa đi tới bất kì nơi nào. Lòng tôi ngập tràn hoan hỉ nhưng
không biết làm thế nào để mở miệng. Anh đưa tôi đến một tiệm ăn nhỏ yên
tĩnh. Đó là nơi mà anh ấy và vợ thích nhất. Tôi biết dụng ý của anh ấy. Anh
ấy hy vọng dùng cách uyển chuyển này xóa bỏ ý đồ của tôi. Tôi ngồi đó,
thấy thật ấm ức, đương nhiên là phần lớn là tủi thân cho mình. Thoắt một
cái tôi nhớ lại rất nhiều chuyện không vui vẻ từ trước đến nay. Rồi đầu óc
lại nhớ tới món nợ anh ấy, phảng phất như thể tất cả như anh ấy tạo ta. Thế
là tôi khóc, khóc rất thương tâm, khóc tới mức anh ấy phải đứng lên vì sợ
khách khứa xung quanh thấy nghi ngờ. Họ sẽ thấy ngờ vực vì mối quan hệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.