AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 141

Cô vội vội vàng vàng đuổi theo như thế, chính là vì muốn nói lời này?

Vẻ mặt Thời Chung không khỏi lộ ra một tia nghi ngờ.

Tư Đồ cũng không hiểu tại sao mình lại đột nhiên tâm niệm vừa động

đuổi theo, chẳng lẽ thật sự là nhận đước sự chăm sóc của anh quá lâu, nên
cảm giác mình cũng cần làm gì đó đáp lại hả? Tư Đồ bị chính cái ý nghĩ
này của mình huyên náo dở khóc dở cười, không đợi anh trả lời, trực tiếp
nhón chân lên, cầm áo khoác trở về trên người anh.

Lúc này đến phiên Thời Chung cười: "Ngộ nhỡ tôi là cố ý muốn cảm ,

muốn để cô phải đau lòng chăm sóc tôi, kết quả cô lại đem áo trả lại cho
tôi, cũng liền phá hủy kế hoạch của tôi —— vậy phải làm thế nào?"

Tư Đồ bị anh hỏi như vậy sửng sốt.

Thế nhưng anh lại giống như là đang nói chuyện gì đó không liên

quan đến mình, rồi cười cười, phối hợp cười nghiêng đầu, lần nữa nhìn về
phía quầy hàng.

Tư Đồ ho khan một tiếng, mặc dù giờ phút này anh đang chuyên tâm

tìm đồ, cũng không có nhìn cô, cô lại vẫn như cũ có chút co quắp, cô quét
mắt bốn phía một vòng, giống như tìm được phao cứu mạng, thấy ở cạnh
của sổ có trang bị mấy ghế chân cao, nói: "Tôi đến chỗ kia chờ anh."

Mới vừa rồi chạy quá nhanh, giày cao gót làm chân cô đau ê ẩm, Tư

Đồ vừa ngồi lên ghế chân cao nghỉ một chút. Xuyên qua cửa sổ sát đất, là
nhìn thấy được chiếc xe dừng ở ven đường kia.

Bông tuyết rơi đầy trời, ánh sáng đèn đường phát ra làm chiếc xe cô

linh nổi bật lên, cũng không biết Tôn Dao trong xe trạng thái có khá hơn
một chút hay không ——

Đột nhiên vang lên tiếng tiếng huýt sáo lỗ mãng làm suy nghĩ của Tư

Đồ chợt dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.