AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 146

trong mắt đối phương —— trong bình tĩnh của anh ẩn giấu một chút thâm
tình, trong lúng túng của cô cất giấu một tia trầm luân.

Có thể là do anh buông bàn tay đang nâng gáy của cô ra trước, hoặc

cũng có thể là do cô dùng tay đẩy hai vai của anh ra, tóm lại là trong một
giây kế tiếp hai người đã nhanh chóng tách ra khỏi nhau.

Thời Chung coi như chưa hề có chuyện gì xảy ra, mặt không thay đổi

nhìn về phía kính chắn gió ở đằng trước, tựa như khoảnh khắc ý loạn tình
mê vừa rồi chỉ là ảo giác của Nhậm Tư Đồ mà thôi. Nhưng cô không có
cách nào giữ bình tĩnh được như anh, vội vàng quay đầu lại nhìn Tôn Dao ở
đằng sau.

Tôn Dao mơ mơ màng màng nhìn Nhậm Tư Đồ một cái. Say tới mức

này, chắc sẽ không nhìn thấy rõ chuyện xảy ra vừa rồi đâu? Nhậm Tư Đồ
đang tự nhủ như vậy thì Tôn Dao đột nhiên nôn khan một trận. Cô chưa kịp
có phản ứng gì đã thấy Tôn Dao vội vàng mở cửa xe, chạy nhanh ra ngoài
nôn thốc nôn tháo.

Nhìn thấy tình cảnh này, Nhậm Tư Đồ thật không biết là nên thở phào

nhẹ nhõm, hay nên lo lắng thay cho Tôn Dao đây. Lúc Nhậm Tư Đồ muốn
mở cửa xuống xe, thì một giọng nam thanh lạnh gọi cô lại: "Nhậm Tư Đồ."

Tay của Nhậm Tư Đồ đang giữ nắm cửa xe bỗng chốc cứng đờ.

Nhưng cô không quay đầu lại, chỉ lẳng lặng nghe Thời Chung ở sau lưng
tiếp tục nói: "Có thể hay không. . . . . ."

Anh còn chưa nói hết, Nhậm Tư Đồ đã kiên quyết cắt ngang: "Không

thể."

Anh trầm mặc một giây, sau đó lập tức cười cười, trong tiếng cười đó

ẩn chứa một chút băng lãnh, khiến cho người khác không đoán ra được tâm
trạng của anh hiện giờ: "Lý do em cự tuyệt tôi là gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.