AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 151

Thịnh Gia Ngôn lo lắng nhìn cô, sau đó bật cười hỏi: "Sao hôm nay

em kỳ lạ như vậy, đột nhiên nhắc lại nợ cũ làm gì?"

"Hư ——" Nhậm Tư Đồ giơ ngón trỏ lên làm động tác xin im lặng,

"Vai trò của ‘cái cây’ chỉ là chỉ nghe chứ không được hỏi ."

Thịnh Gia Ngôn không thể làm gì khác hơn là phối hợp giữ yên lặng.

Nhậm Tư Đồ lại tiếp tục nói: "Mẹ của em ấy, mỗi lần em tới thăm tù

thì đều cự tuyệt không ra gặp. Bà nghĩ, nếu như không phải do em xen vào
việc của người khác, thì ả hồ ly tinh kia đã sớm bị bà làm cho chết cháy rồi.
Mà bà thà chịu một mạng đổi một mạng, cũng còn tốt hơn so với hiện tại
ngồi tù nhiều năm như vậy, đến khi ra ngoài lại chỉ còn hai bàn tay trắng."

". . . . . ."

"Cho nên mới nói, ngay cả tình thân còn như vậy, thì tình yêu trong

miệng đàn ông đáng bao nhiêu tiền chứ? Cũng chỉ là lời nói gió bay mà
thôi." Nhậm Tư Đồ nhìn ly rượu trong suốt trong tay, nụ cười của cô phản
chiếu trong từng góc cạnh nhỏ của ly rượu phảng phất ra sự giễu cợt.

Thịnh Gia Ngôn rốt cuộc không nhịn được cau mày: "Có phải tối nay

người đàn ông kia bắt nạt em hay không?"

Giọng nói của anh nghiêm túc đến gần như hà khắc, Nhậm Tư Đồ

ngước mắt nhìn Thịnh Gia Ngôn một cái, bên tai lại vang lên câu nói của
Thời Chung trước khi rời đi: Không có việc gì, nếu em không vừa ý, chúng
ta sẽ là bạn bè. Tôi cũng không phải là người thích ép buộc người khác. . . .
. .

"Bạn bè đơn thuần mà thôi, " Nhậm Tư Đồ phục hồi lại tinh thần, thái

độ còn có chút hoang mang, "Huống chi. . . . . . anh ấy là một người đàn
ông tốt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.