AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 301

Tôn Dao nhìn đồng hồ trên tay, bay giờ cũng đã qua nửa đêm rồi, cô

cứ vậy giơ đồng hồ ra trước mặt Nhậm Tư Đồ rồi nói: “Qua 12 giờ, thì đã
là tròn 8 năm kể từ ngày đầu tiên tớ đi lên thành phố.”

Nhậm Tư Đồ im lặng khoác vai ngồi cạnh bên nghe cô nói: “Cũng là

lần đầu tiên tớ quen anh ấy.”

Nhậm Tư Đồ cười cười, cô cho rằng bản thân mình nhiều lúc còn hiển

Tôn Dao hơn chính bản thân Tôn Dao hiểu về cô ấy: “Cậy này không phải
là muốn ra ngoài mua đồ ăn vặt sao hay là muốn ra ngoài mua rượu?”

Tối ngày hôm qua, Tôn Dao tự mình chuốc cho say làm cho rượu

trong nhà hôm nay cũng hết chỉ đủ làm cho cô chuếnh choáng. Mà tại thời
điểm nửa tỉnh nửa say thì trí nhớ con người thường là tốt nhất, còn tình cảm
thì thường là mềm yếu nhất. Tôn Dao dựa vào vai Nhậm Tư Đồ nên cô cảm
thấy rất rõ nước mắt của Tôn Dao rơi vào cổ áo mình.

“Lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy, khuôn mặt anh ấy thật lạnh lùng tớ còn

tưởng rằng anh ấy không biết cười, nhưng về sau anh ấy lại nói với tớ, anh
ấy chỉ cười với một người…… Đây không phải là yêu thì là cái gì chứ?
Nhưng nếu thật sự anh ấy yêu tớ như lời nói vậy lúc em trai anh ấy cường
bạo tớ anh có thể làm chứng, nhưng đến cuối cùng thì lại……….”

Càng lúc càng có thật nhiều nước mắt chảy xuống áo Nhậm Tư Đồ,

làm cho trái tim của cô cũng bị bóp nghẹt lại.

Vỏ ngoài cứng rắn ở nơi không người qua lại cuối cùng cũng được dỡ

bỏ, phơi bày toàn bộ các vết thương bên trong ra.

Điện thoại trong túi Nhậm Tư Đồ bắt đầu rung nhưng cô lại không có

ý định nghe. Tôn Dao từ từ ngẩng đầu lên, dùng cánh tay lau nước mắt nhìn
Nhậm Tư Đồ cười cười: “Cậu nghe đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.