AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 428

Lúc ấy Thời Chung nói cô để vài bộ quần áo tại nhà anh, tất cả đều là

bởi vì anh nhất thời vui mừng, ra tay liền dễ dàng không có nặng nhẹ, kéo
hư mấy vaatj dụng của cô, chỉ là không ngờ, những thứ kia quần áo ở chỗ
anh không được bao lâu, hai người bọn họ đã không thể qua lại với nhau
nữa rồi.

Loáng thoáng, hình như có nghe qua một bài hát: "Bên ngoài trời đỗ

mưa, giống như từng giọt máu của em chảy ra, yêu anh lâu như vậy, thật
không dễ dàng gì, giờ phải chia đồ vật, ngày mai không còn quan hệ, quần
áo vẫn còn ở nha, có rãnh trở về lấy . . . . ."

Hiện tại bên ngoài trăng sáng sao thưa, trong lòng cô cũng không có

chảy một giọt máu nào, ngược lại thấy lóe lên một tia hi vọng cứu vãn.

Bất quá nói, coi như không vãn hồi được, ít nhất cũng co thể làm bạn

bè. . . . . . Đạo lý này đến Tầm Tầm còn có thể nhận ra, cô và Thời Chung
đều là người lớn, vậy cũng có thể làm được thôi.

Tư Đồ suy nghĩ một chút, rốt cuộc không hề do dự nữa cắn móng tay

nữa, lấy ra điện thoại di động ra, soạn một tin nhắn rất nhanh, không cho
mình bất kỳ thời gian đổi ý, lập tức gửi đi: "Có ở nhà không? Em muốn đến
nhà anh lấy đồ về."

Nhìn tin nhắn gửi đi thành công, tảng đá trong lòng Tư Đồ cuối cùng

cũng rơi xuống đất.

Cô cầm điện thoại di động, dựa vào cửa sổ sát đất, đột nhiên điện thoại

liền rung. Tảng đá trong lòng Tư Đồ vừa mới đặt xuống trong nháy mắt lại
bị thót lên tới cổ họng, liếc mắt nhìn thông báo trên màn hình điện thoại di
động—— thật sự là Thời Chung gọi điện thoại tới.

Anh thế còn gọi cho cô? Còn là nhanh như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.