AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 434

Thời Chung mà trợn mắt nhìn—bởi vì cô căn bản không nghĩ rằng anh sẽ
để mặc cô ở ngoài cửa.

Lúc trước được anh nâng niu trong lòng bàn tay biết bao nhiêu, thì

hôm nay lòng tự ái càng bị tổn thương bấy nhiêu.

Thời Chung vậy mà cả một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn lấy cô

một cái, chỉ có thoáng dừng bước chân một chút sau đó là đi thẳng vào nhà,
thuận tay đóng cửa lại. Gấp đến mức cô chỉ còn biết đưa tay giữ cửa lớn lại.

Nói thật, xung quanh người đàn ông này tản mát ra khí thế lạnh lùng

làm cho Nhậm Tư Đồ cảm thấy xa lạ vì vậy cô cũng không biết ứng phó ra
sao, nghĩ tới nghĩ lui cô chỉ còn cách nhắm mắt hỏi: “Có thể mời em vào
nhà ngồi một chút được không?”

Thời Chung chỉ lẳng lặng nhìn cô một lượt mà không có nói gì.

Mà Nhậm Tư Đồ sau khi nói xong cũng liền cảm thấy hối hận. Không

đúng, cô không nên nói như vậy. Vừa lúc nãy khi cô đang buồn chán ngồi
đợi anh thì liền ngồi nói chuyện điện thoại với Tôn Dao—Cô không nên
dùng câu hỏi nghi vấn để hỏi anh, như vậy nếu anh chỉ đơn giản nói một
chữ “không” là liền có thể từ chối cô. Cô nên nghe theo lời Tôn Dao.

“Ý của em là……… em không mang theo ví tiền ra ngoài, anh không

cho em vào thì em chỉ có thể lang thang ngoài đường rồi.” Nhậm Tư Đồ lập
tức sửa lại lời nói của mình.

Sau đó cô thấy Thời Chung nhíu nhíu lông mày mấy giây.

Cuối cùng anh cũng mở cánh cửa ra.

Nhậm Tư Đồ lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, dường như cô rất sợ anh sẽ

đổi ý nên bước thật nhanh qua cửa. Thứ nhất là cô muốn kiếm đề tài để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.