AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 456

Nụ cười trên môi cô cứng lại.

Ông chủ căn bản không tin lý do này của Thời Chung, nhìn chằm

chằm anh một lát: "Được rồi! Bác đi lấy mì vằn thắn cho hai đứa."

Nhậm Tư Đồ có chút hâm mộ thái độ của Thời Chung với ông chủ,

ông chủ vừa đi, bọn họ liền không nói gì nữa, thật ra cô rất muốn hỏi bạn
học ăn vụng trong lớp đọc sớm kia có phải cô không nhưng anh dường như
không muốn nói, hai bát mì vằn thắn bưng lên, anh lại càng có lý do để
không nói chuyện ——

Anh lấy lọ tương ớt ở góc bàn đến trước mặt cô rồi múc cho cô một

muỗng, sau đó lại cúi đầu ăn mì của mình.

Nhậm Tư Đồ chỉ có thể im lặng trộn tương ớt, im lặng ăn. Tất cả đều

là hương vị quen thuộc, Nhậm Tư Đồ tạm thời vứt suy nghĩ của mình ra
sau đầu, vùi đầu bắt đầu ăn.

Thời Chung còn ăn nhanh hơn cô, cũng không ngồi đó chờ cô, thấy

Nhậm Tư Đồ một chốc vẫn chưa ăn hết gặp đảm đương(mặc cho) Tư Đồ
một chốc lại vẫn ăn không hết liền đưa cháu trai nhỏ của ông chủ ra ngoài
chơi.

Cháu trai nhỏ của ông chủ vừa mới học đi, chỉ có thể giống một chú

chim cánh cụt nhỏ đi theo Thời Chung cao lớn vạm vỡ, hai tay nhỏ nhắn
mở ra muốn ôm, bà chủ đứng bên cạnh cũng không ngăn được. Nhậm Tư
Đồ đảo mắt nhìn qua liền cảm thấy rất thú vị, không khỏi mỉm cười.

Cô dùng tốc độ nhanh nhất xử lý bát mì vằn thắn của mình, lúc đứng

dậy định đến chỗ ông chủ tính tiền thì lại nhịn không được quay đầu nhìn ra
ngoài lần nữa, chỉ thấy Thời Chung ôm cháu trai của ông chủ vào ngực, dù
sao Thời Chung cũng cao hôm ông chủ rất nhiều, thằng bé bị một người
cao lớn như vậy ôm lấy, mới đầu cũng có chút không thích ứng được, sợ tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.