AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 469

"Anh còn nhớ lúc đó, cô ấy mặc bộ váy nhung trắng, tuyết trắng rơi

vào trên người cô, cảm giác. . . . . . Cả người đều ở đây sáng lên." Thời
Chung nói xong, không khỏi cười một tiếng. Giấu ở đáy lòng nhiều năm,
nhớ lại chuyện tốt đẹp như vậy, vốn nên dùng nhiều từ ngữ mỹ diệu trau
chuốt nói ra.

Tư Đồ cũng đã kinh ngạc không thốt nên lời.

Lúc ấy, ở bãi đậu xe không có đèn chiếu sáng mạnh, nhiều như hôm

nay, cậu thanh niên trẻ tuổi liền núp phía sau xe.

Cô thấy bên cạnh xe co dấu giày, đi tới sau xe xem, phát hiện có người

núp ở đó thật sự sợ đến mất hồn, nhưng người thanh niên kia vẫn đứng ở
chỗ đó ngửa đầu nhìn cô, đội mũ, vành nón kéotới rất thấp, Tư Đồ không
thể nhìn rõ bộ dáng của đối phương, chỉ biết là cặp mắt kia của anh, đang
kiêng kỵ nhìn cô chằm chằm.

Thời Chung cũng không muốn từ ngữ trau chuốt phúc tạp gì nữa, tiếp

tục nói: "Cô ấy để anh trốn sau xe một chút, anh nghe thấy âm thanh của họ
Lâm kia đe dọa cô ấy, còn hỏi cô ấy có thấy anh hay không. Anh cảm thấy
cô ấy lợi hại hơn anh rất nhiều, họ Lâm vừa bị anh đập bể đầu chảy máu,
khẳng định đặc biệt kinh khủng, âm thanh đe dọa cũng rất lớn, nhưng cô ấy
vẫn không sợ, giọng nói đều không run."

Thật ra thì Tư Đồ đã sớm quên mình sao có thể trợn mắt nói khí thế

hùng dũng như vậy, nhưng cô còn nhớ rõ, khi đám người kia rốt cuộc đi xa,
cô thở nhẹ một hơi, chuẩn bị đi xem người phía sau xe một chút như thế
nào, nhưng đợi cô đi tới phía sau xe, thì cóp xe đã mở rộng——

Người thanh niên núp phía sau xe đã di mất.

Tư Đồ không nhịn được nghiêng đầu liếc mắt nhìn Thời Chung, đây là

loại cảm giác gì? Hành động lơ đãng nhưng sau nhiều năm như vậy có thể
gặp lại được. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.