AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 470

Vẫn còn chút không tưởng tượng nổi: "Sauk hi chia lớp mười một anh.

. . . . ." Tư Đồ kinh ngạc không nói nổi nữa.

Giọng nói Thời Chung không ngại, chỉ là lại mang theo mấy phần ý

cười: "Chia lớp anh mới phát hiện, cô ấy là bạn học của anh. Mà lúc ấy anh
lại lo lắng, ngộ nhỡ cô ấy nhận ra anh, lại đem chuyện anh đánh người nói
ra ngoài, anh nên làm như thế nào?"

Em giống người miệng rộng sao? Tư Đồ không khỏi oán thầm.

"Anh chú ý cô ấy mấy ngày, phát hiện cô ấy căn bản cũng không nhớ

anh, lúc ban đầu anh còn cảm thấy rất may mắn, cảm giác danh tiếng của
mình ở trường học cuối cùng cũng bảo vệ, nhưng cũng từ lúc đó trở đi, anh
dần dần dưỡng thành một thói quen, thói quen trong giờ học từ những âm
thanh bạn nữ rối rít kia có thể phân biệt cô ấy nói những thứ gì, luôn có thể
ở trong đám người một cái tìm được cô; cô thích ăn đồ gì, anh sẽ tò mò
muốn đi nếm một lần; lúc cô ấy tới trường tự học buổi tối, anh sẽ rất lo lắng
đường về ban đêm của cô. Cho nên cũng sẽ cùng cô về đến nhà, rồi mình
lại về nhà."

". . . . . ."

". . . . . ."

Tư Đồ không có dũng khí nghe tiếp, nhớ lại tuyệt vời nhưng cũng

nặng nề: "Những thứ này. . . . . . Tại sao trước đây một chữ anh cũng không
nói với em?"

Thời Chung cẩn thận suy tư vấn đề này, một lát sau mới trả lời: "Tự ti

thôi."

Anh nhìn Tư Đồ, rốt cuộc không còn giống như người đứng xem mà

kể lại chuyện nữa, ——

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.