AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 749

Cô gái trên lưng hắn nửa chữ cũng không nghe vào, mà xe đi theo

Tưởng Lệnh Thần cũng chậm lại, tài xế nhất thời khẩn trương lên, vừa cầm
tốc độ xe giữ vững, vừa hạ cửa sổ xe xuống vội vã cuống cuồng hỏi Tưởng
Lệnh Thần: “Thiếu gia, đặt cô ấy lên xe đi, vì sao phải cõng cô ấy?”

Nụ cười trên môi Tưởng Lệnh Thần vụt mất, ánh mắt liền quét qua tài

xế, hiển nhiên bất mãn tài xế quấy rầy nhã hứng của anh. Tốt bụng lại bị
xem làm lòng lang dạ thú, tài xế không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn
lùi về, mắt xem mũi, mũi xem tâm, không chen vào nữa.

***

Giữa sớm.

Đêm khuya mưa xuống giống như đem bầu trời rửa sạch, trong không

khí tràn ngập hơi nước cùng mùi thơm ngát của thảm thực vật, nhân viên
đồn cảnh sát cũng bắt đầu lục tục đi làm. Nhậm Tư Đồ nghiêng đầu ngủ
thiếp đi trên ghế dài, mà Tôn Dạo tựa vào trên đùi Nhậm Tư Đồ, ngủ không
hay biết gì.

Tiểu Từ thì cả đêm cũng không nhắm mắt, một mực bồi hồi trên hành

lang, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn cửa phòng làm việc đóng chặt, gian
phòng này là phòng làm việc nối thẳng phòng thẩm vấn, nhưng đến nay vẫn
không thấy có người từ bên trong đi ra.

Chẳng biết lúc nào, trong phòng làm việc rốt cuộc truyền đến động

tĩnh, tiểu Từ lập tức nghênh đón, thoáng đem cửa phòng làm việc đẩy ra
một khe hở, xuất hiện trước nhất là mấy quan thẩm vấn mệt mỏi, sau đó
mới nhìn thấy bóng dáng của Thời Chung.

Thời Chung từ trong phòng thẩm vấn ra ngoài, tiếp theo một đường đi

ra phòng làm việc, bước chân coi như nhẹ nhàng, nhưng mặt giấu cũng
không giấu được ý lạnh. Hiển nhiên quá trình tra hỏi rất không vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.