AI NÓI VOI KHÔNG THỂ KHIÊU VŨ? - Trang 101

điều này cần trở thành mục tiêu của chúng ta và tôi đánh giá
rằng đó là một mục tiêu khác hẳn với việc “đánh bại đối thủ
cạnh tranh.” Các quy trình mà chúng ta đã dệt lên để đạt được
mục tiêu sẽ hoàn toàn khác. Nếu chúng ta không hiểu rõ mục tiêu
đặt ra, chắc chắn chúng ta sẽ thất bại trong việc xây dựng các
quy trình nhằm đạt được những mục tiêu đó.

Có một vài trường hợp đặc biệt trong khía cạnh này. Ông đề

cập đến việc “đánh bật những nhân tố xáo trộn” ra khỏi một
người nào đó và “phơi bày bộ mặt của chúng”. Những từ này
chẳng phải là đang thể hiện những thái độ thiếu lành mạnh hay
sao? Những từ “của một ai đó” là chính các thành viên với bạn
bè và gia đình của họ. Họ thậm chí có lẽ là những người bạn và
người thân của ông. Cạnh tranh, một cấu trúc và thái độ mà
trong đó các bên liên quan nỗ lực ngăn cản nhau đạt được mục
tiêu của nó - mục tiêu cốt lõi nhất của việc cạnh tranh đó là khiến
các bên không có được sự tôn trọng cá nhân.

Tôi đã gửi ông một cuốn băng về chủ đề này (“Những dị giáo

Văn hóa: Trường hợp Chống lại Cạnh tranh”) và một đoạn mô tả
ngắn về cuốn băng này. Rõ ràng, cuốn băng và lá thư đã bị một
nhân viên hành chính giữ lại và không bao giờ đến được tay ông.
Nếu ông quan tâm đến chủ đề này hơn nữa, tôi có thể gửi lại cho
ông cuốn băng đó.

Ông cho rằng thước đo thành công quan trọng nhất của chúng

ta là tỷ lệ phần trăm ngân sách về công nghệ thông tin mà chúng
ta dành cho mỗi Khách hàng. Với tôi, điều này dường như thể
hiện một lối tư duy bị hạn chế. Một phần trăm là có hạn và có thể
không bao giờ lớn hơn 100. Sử dụng thước đo này, bất cứ khoản
tiền lãi nào mà một công ty kiếm được tức là chi phí mà một hay
nhiều các công ty khác phải bỏ ra. Nếu chúng ta suy nghĩ một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.