ÁI PHI TRẪM LÀ ĐẶC CÔNG - Trang 18

Khi vừa trở lại bình thường được một chút, lúc này Vệ Lai mới có hơi

sức để ngẩng đầu lên lần nữa

“Dù anh có cầm dao róc thịt tôi, tôi cũng sẽ không hề thốt ra một tiếng,

tin không?”

“Hừ!” Hắn không thèm để ý tiếp tục nhắc lại, “Khai ra người tiếp theo,

tôi sẽ đưa em về nước!”

“Về nước ư?” Vệ Lai đột nhiên cười ha hả, giống như người này đang

nói một câu chuyện buồn cười nhất trên đời: “Higor, anh cho rằng đặc công
là đồ vô dụng sao? Chẳng lẽ đất nước của các người có thể dễ dàng tha chết
cho một tên gián điệp đã khai ra tin tức sao?”

Higor nhíu mày nói, “Nhưng theo tôi được biết, khai ra tên kia ít nhất

em cũng không phải chết!”

Vệ Lai chậm rãi lắc đầu.

“Hôm nay không chết, cũng không có nghĩa ngày mai còn có thể tiếp tục

sống: Higor...” Cô ngẩng đầu hơi cao làm động tới vết thương bị điện giật
trên người, đau đến đầu đổ đầy mồ hôi, “Nói dễ nghe, chúng ta là đặc công
được đất nước coi trọng! Nói khó nghe, chúng ta chính là vật hy sinh chết
tiệt! Tôi đây bán mạng hơn 20 năm qua thật sự đã đủ rồi! Thật sự quá đủ
rồi!”

Tiếng nói vừa dứt, khóe miệng Vệ Lai bất chợt xuất hiện một vết máu:

Đậm đặc, từ đỏ rồi đến đen, rất nhanh đã nhuộm hết vạt áo.

Higor quay đầu đi chỗ khác, không đành lòng trơ mắt nhìn người con

gái xinh đẹp đến mức hoa anh túc cũng cảm thấy xấu hổ này

Hắn đã sớm biết, ở bên trong răng cô vẫn luôn cất giấu độc dược.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.