ÁI PHI TRẪM LÀ ĐẶC CÔNG - Trang 287

mình một phen.

Nàng thế này có nên tính bị bệnh nghề nghiệp không? Vì sao một bên

liều mạng bài xích trung tâm quyền lực, liều mạng muốn cách xa, nhưng
bên kia khi nghe có gì liên quan đến việc này, trong lòng lại luôn có chút
hưng phấn nho nhỏ? Đây chính là thói quen sao?

“Tranh cái gì!” Hoắc Thiên Trạm cảm thán. “Mấy năm trước khi ta theo

hoàng huynh cùng đi Liêu Hán, đệ đệ kia ta đã từng gặp. Loại người như
vậy sao lại coi trọng một ngôi vị Hoàng đế? Thái tử Liêu Hán thật quá đề
cao ngôi vị cửu ngũ chí tôn kia rồi!”

“Loại người như vậy?” Vệ Lai rất tò mò, “Đối với người đời mà nói, lấy

được quyền lực chí cao vô thượng, không phải là điều mà người người tha
thiết mơ ước sao? Huống chi là một người đàn ông, còn là một người đàn
ông sinh ra và lớn lên trong Hoàng gia!”

“Người đệ đệ kia lại không giống!” Hoắc Thiên Trạm nói rất chắc chắn,

“Nàng chưa từng thấy hắn cho nên mới không tưởng tượng được đó là một
người thế nào...”

_________________

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.