ÁI PHI TRẪM LÀ ĐẶC CÔNG - Trang 295

Xuân Hỉ cảm kích nhìn nàng, cũng không do dự nữa, nói chi tiết lời

trong lòng mình, “Cô nương đêm qua sao không giữ Hoàng Thượng lại?”

“Cái gì?” Vệ Lai ngẩng đầu, “Giữ hắn làm gì?”

“Ai nha cô nương!” Xuân Hỉ có chút nóng nảy, theo ý nàng, có thể có

được sự sủng ái của Hoàng Thượng đó là một chuyện tốt cỡ nào. Vị cô
nương Lam Ánh Nhi này là người tốt, Hoàng Thượng thích người như vậy,
đêm qua theo lý hẳn nên là nước chảy thành sông, nhưng sau đấy Hoàng
Thượng lại một mình ra khỏi phòng, điều này thật sự làm nàng rất nghi ngờ
rất hoang mang, “Vào hậu cung, không phải là chờ có một ngày được
Hoàng Thượng sủng hạnh sau đó phong phi phong tần sao! Sao cô nương
không tính cho mình một chút nào vậy!”

Vệ Lai chớp mắt mấy cái: “Thì ra là chuyện này!” Lại nghiêng đầu suy

nghĩ một chút, sau đó nàng nói: “Ta với Hoắc Thiên Trạm là bằng hữu, ta
không phải phi tử của hắn!”

Với chuyện nàng gọi thẳng tên họ của Hoàng thượng ra, tiểu nha đầu đã

sớm coi như không thấy, nhưng chuyện nàng bảo Hoàng thượng là bằng
hữu, Xuân Hỉ cũng không dám gật bừa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.