ÁI PHI TRẪM LÀ ĐẶC CÔNG - Trang 373

“Ngươi đi gọi đi, nói hắn lúc nào rảnh thì đến đây.”

Khi Hoắc Thiên Trạm vào lãnh cung, Vệ Lai đã ăn xong cơm tối rồi.

Xuân Hỉ thấy hắn tới, vội vàng đi chuẩn bị một phần thức ăn nữa.

Vệ Lai cứ cười khanh khách, chống cằm nhìn hắn ăn từng miếng, từng

miếng, nhìn đến mức Hoắc Thiên Trạm có chút sợ hãi.

“Nàng làm gì đấy?” Lần đầu tiên hắn phát hiện bị người ta nhìn chằm

chằm khi ăn cơm là một chuyện vô cùng khủng bố.

“Mau ăn đi!” Nàng cười nói. “Ăn xong rồi nói cho ngươi một chuyện.”

Hoắc Thiên Trạm đặt bát đũa xuống, tự đi đến bên chậu nước súc miệng,

rồi quay người lại nói với nàng.

“Nói đi! Ăn xong rồi!”

“Ừ!” Vệ Lai gật đầu, vẫn cười, cũng không nói vòng vo, trực tiếp nói ra

tâm tư của mình... “Ta phải đi rồi!”

Người phía trước rõ ràng chấn động, giật mình, nhưng cũng không phản

ứng quá lâu, chỉ cười khổ nói.

“Sao lại vội vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.