động lòng người. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Bộ dạng Hoàng đế giống như vừa mới thức dậy, tức giận ngút trời, tóc
mai có chút hỗn loạn. Sau khi cho mọi người lui ra, hắn nhìn về phía Tịch
Nhan với ánh mắt vừa phẫn nộ, vừa bất đắc dĩ:"Tịch Nhan, ngươi lại hồ
nháo gì nữa?"
"Hoa Quân Bảo, ngươi có thể hạ chỉ đưa ta đi hòa thân, ta lại không thể
thiêu một tòa cung điện của ngươi sao?" Tịch Nhan vẫn giữ nguyên nụ
cười, thuận tay đưa cho hắn một khối phù dung tô hương vị cực ngon.
Ngươi......" Hoàng đế trẻ tuổi nghe nàng mở miệng kêu thẳng nhũ danh
của mình, trên mặt vừa tức giận lại vừa xấu hổ, rốt cục vẫn là lạnh lùng
nói,"Đây là ý tứ Hoàng tổ mẫu, ngươi gả cũng phải gả, không muốn gả
cũng phải gả."
Tịch Nhan thu hồi điểm tâm, chậm rãi đưa vào trong miệng chính mình,
cười lạnh một tiếng: "Không phải nói quân vô hí ngôn sao? Thánh chỉ đã hạ
rồi, ta làm sao dám không lấy chồng? Bất quá ......"
Hoàng đế trong lòng chợt dâng lên dự cảm điềm xấu, ninh mi nói: "Bất
quá cái gì?"
Tịch Nhan vỗ tay nhẹ nhẹ, đứng dậy mỉm cười nhìn hắn:"Không có gì,
phù dung tô quả thật rất ngon, ta có thể mang đi không?"
"......"
Nửa canh giờ sau, cung của Vinh tần được hoàng đế sủng ái nhất truyền
đến tiếng la kinh hoàng mọi người --
"Đi lấy nước, đi lấy nước......"