ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 110

- Cũng vì chuyện đó, tôi đến nhờ ông giúp chọ Nếu cô ấy không hiểu rõ sự
thật, chắc chắn bịnh cô không hết được.
- Bởi vì ba của cô ấy có đến thăm tôi, và yêu cầu tôi giữ bí mật giùm, tôi đã
có lần phản đối rồi.
- Khương tiên sinh, nếu như có cơ hội thích hợp, nhờ ông uyển chuyển đem
sự thật cho cô ấy biết...
- Tại sao tôi lại phải cho cô ấy biết? Bởi chuyện Cơ Thực chết rất giản dị
vậy thôi mà.
- Chúng tôi không thể cho nàng biết được vì vấn đề tai nạn phi cơ chúng tôi
không hiểu rành. Do đó, chúng tôi thấy việc này do người thân thuộc hay
bè bạn của Cơ Thực nói lại thì hay hơn.
- Tôi là chủ chớ không phải là bè bạn gì với Cơ Thực.
- Thưa tiên sinh, tôi cũng như cô Tố Tố không biết thân nhân của Lục Cơ
Thực, do đó mới đến nhờ tiên sinh giúp.
Lão Khương Lao lắc đầu tỏ vẻ lạnh nhạt nói:
- Tôi chỉ phụ trách việc thông tri cho thân nhân của Cơ Thực biết, Hùng
tiểu thơ cũng không phải là gia thuộc của ông ta nữa. Thật ra, vấn đề tai
nạn này nó đã làm cho tôi phiền phức vô cùng.
- Xin lỗi ông giám đốc. Tôi đại diện cho gia đình cô Tố Tố đến đây xin lỗi
điều đó. Nếu chúng tôi không biết ông và Trương Lập Dân, thì không bao
giờ dám đến làm phiền ông.
Lão Khương Lao dường như nổi nóng hơn:
- Trương Lập Dân! Hắn còn sống càng làm phiền cho chúng tôi hơn, càng
tăng gia sự chi tiền bồi thường, hiện giờ tốn tiền thuốc hàng ngày không ít.
Phi không được vui, chàng thầm nghĩ, cái lão này sao quá đỗi lạnh lùng.
Ngoài việc tốn tiền và phiền phức ra, lão không có một chút nhân tình nào,
chàng không muốn làm lão bực thêm, chỉ nói xuôi:
- Xin lỗi ông giám đốc!
- Ông muốn cho Hùng Tố Tố sớm quên Cơ Thực. Còn tôi thì không rảnh
mà lo chuyện người khác, cũng không hề phê bình ai. Cô Tố Tố này cũng
rất đẹp, sao lại yêu Cơ Thực là tự mình tìm lấy phiền muộn.
Phi rất bất mãn thái độ của ông ta, chàng lạnh nhạt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.