ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 123

- Sao tôi nghe người ta nói bịnh điên hay đánh người?
- Đó là những bịnh nhân loạn thần kinh quá trầm trọng, đối với người khác
rất nguy hiểm. Họ không được bảo vệ an toàn. Đối với bịnh nhân như thế,
chúng tôi để riêng họ ra, đâu để cho họ sút ra mà gây họa cho người khác.
- Tôi có thể xem họ được không?
- Được chớ, cô muốn đi xem thì tôi theo lo cho cô đi.
hai người vừa đi vừa nói chuyện, đến một gian phòng, Tố Tố nhìn lên thấy
đề phòng bịnh số 4, tại cửa phòng có một cô y tá đứng sẵn, trên cửa có
chiếc ống khóa tự động khác hơn các phòng bịnh khác. Bên ngoài có thể
mở, bên trong không thể mở khóa.
Khi thấy Phú, cô y tá chào hỏi chàng. Phú giới thiệu:
- Đây là cô Hùng, còn đây là cô Phùng.
Cô y tá họ Phùng hướng vào Tố Tố gật đầu nói:
- Thưa cô, muốn vào thăm phòng bịnh nầy?
- Tôi muốn thăm cho biết, nhưng nếu làm phiền...
- Không đâu, chúng tôi rất hoan nghinh.
Nàng nói rồi bèn mở cửa phòng bịnh. Bên trong có một hành lang, theo
hành lang có những song cửa sổ, trước hành lang có sân rộng để cho bịnh
nhân dạo mát, đi tản bộ. Ngoài ra, còn có một gian phòng bịnh lớn, mỗi
một gian có bốn chiếc giường nằm, có giường không người nằm, có giường
còn trống không. Bịnh nhân từ trẻ nít đến già, họ chỉ mặt một áo màu xám
tro, trên nét mặt môi họ đều đượm vẻ khô héo.
Trên hành lang đi tới lui toàn là người bịnh, tất cả đều đưa mắt nhìn vào Tố
Tố, nàng xem thấy rất khó chịu. Ba người đi vào một gian phòng bịnh, Phú
nhìn người đàn bà định hỏi:
- Cô Vương xem thấy trong mình ra sao?
Người bịnh buông một quyển sách dầy cộm trả lời:
- Thấy đỡ nhiều!
Tố Tố nhìn thấy giường bịnh nầy rất sạnh sẽ, bên gối của cô ta có để mấy
quyển Anh văn. Phú hỏi:
- Sao cô không ra ngoài đi tản bộ cho thong thả?
- Tôi mới vừa uống thuốc, cần phải nghỉ ngơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.