ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 142

- Thật vậy sao?
- Tôi hy vọng cô được vui vẻ và cảm thấy yêu đời hơn.
- Đương nhiên là tôi thích thú rồi. Sau khi chúng ta dùng điểm tâm xong, sẽ
mua hai phần cơm đem theo xuống thuyền.
Phi cười cười nhái theo miệng nàng:
- Khi chúng ta ra đi em chưa dùng cơm sao?
Nàng nguýt chàng, vẻ giận dỗi:
- Anh hư quá đi. Em chỉ mua một phần cơm thôi, hổng thèm mua cho anh
đâu.
- Tố Tố, đừng giận tôi mà, tôi chỉ học theo lời nói của cô mà thôi.
- Ai biểu anh nhái em chi.
- Thôi, không học theo cô nữa đâu, chỉ xin cho ăn hùn phần cơm với cô là
được rồi.
Tố Tố bật cười thành tiếng:
- Miệng mồm anh trơn bén quá, trách nào Bân Bân không mê anh.
Phi quay đầu nhìn nàng, tỏ vẻ phản đối, nhưng không nói nên lời. Xe vượt
qua Bắc Đầu, càng lúc càng nhiều xe. Bởi nhằm ngày nghỉ nên khách thừa
nhàn rất đông.
Hai người không nói gì nữa, Phi chuyên chú lái xe, chen vào đám đông để
rời khỏi đô thị Đài Bắc. Hai người dùng điểm tâm xong bèn mua hai phần
cơm mang theo để đi Bích Đàm.
Phi thuê một chiếc thuyền nhỏ, hai người cùng thả theo giòng nước suốt hai
tiếng đồng hồ. Tố Tố nhất định dành chèo để Phi ngồi sau lái thuyền, nàng
chèo xuôi giòng qua Điếu Kiều.
Nước hồ trong vắt, bên cạnh rặng núi xanh, xa xa nghe những tiếng hát véo
von, tiếng cười rộn rã. Trong khung cảnh này, khiến cho khách nhàn du
quên đi tất cả ưu phiền.
Tố Tố vừa chèo vừa hát nho nhỏ. Phi rảnh rang đưa tay ra khuấy nước, tai
chàng lắng nghe tiếng hát của nàng. Tố Tố vẫn hát lại bài hát mà chàng đã
nghe hồi ngày hôm qua.
Phi chờ nàng hát dứt bèn nói:
- Tôi rất thích bài hát đó, hôm nay cũng là lần thứ hai tôi được nghe cô hát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.