- Em hy vọng được biết một ít vấn đề có liên quan đến Trương Lập Dân,
ngoài nội dung bài báo đã đăng tải hôm nay.
- Tôi sẵn sàng trả lời tất cả những gì tôi biết, nhưng tôi tin rằng những điều
tôi biết không được bao nhiêu, bởi vì sau khi Trương Lập Dân đến y viện
tôi mới biết anh ta.
- Anh cho em biết những chuyện về việc điều trị cho anh ấy.
Chàng gật đầu, lần lượt nói qua cho nàng nghe những gì chàng đã biết. Có
điều chàng không tự đề cao, mà qui tất cả những công lao đã làm cho bọn
Cao Gia Toàn.
Sau khi Tố Tố nghe qua, nàng gật đầu nói:
- Có lẽ Trương tiên sinh đã thấy rõ công lao của anh nên đề cao trước mặt
ký giả. Tuy bạn của anh ấy giúp sức, nhưng phần anh là chánh.
- Tố Tố, tôi nghĩ mọi người nên cám ơn cô là phải hơn, bởi lúc đầu tôi vì cô
mà trị bịnh cho anh Dân. Đến sau tôi biết anh ấy là bạn với anh Lục Cơ
Thực, và tôi được biết vấn đề này làm oan uổng cho người chết. Tôi hy
vọng trị lành cho anh ấy để anh ta minh oan cho anh Lục Cơ Thực mà thôi.
- Tôi xin cảm tạ anh. Nếu nơi chín suối anh Cơ Thực biết được, chắc chắn
sẽ còn cảm tạ Ơn anh nhiều lắm!
Phi cười cười với cái cười lạnh lùng, trong lòng chàng thấy có phần kém
may mắn hơn Cơ Thực. Tuy Cơ Thực đã chết, nhưng Tố Tố vẫn còn yêu
chàng. Dầu Phi biết sự ghen hờn của mình rất vô lý, mình sao lại hờn ghen
với người đã chết? Nghĩ thế, chàng trả lời:
- Tố Tố, nếu anh Cơ Thực có linh thiêng, chắc anh ấy rất vui lòng thấy cô
được khỏe mạnh, cũng như hy vọng cô tự bảo trọng bản thân cộ Có lẽ hôm
ấy nơi cõi u minh, linh hồn của Cơ Thực hướng dẫn tôi đến Bích Đàm để
tìm cô.
Nàng cúi đầu xuống, đôi mắt chớp lia và đôi dòng lệ ướt theo khóe mắt. Phi
rất ăn năn lời của mình vừa nói, nhưng lúc này chàng khó mà tự chế lấy
mình, nếu nàng mãi nhớ đến cái tên Cơ Thực, chắc chàng sẽ nói thẳng là
mình đã yêu nàng.
Tố Tố phá tan cơn mộng ảo của Phi, nàng nói:
- Anh Phi, em muốn gặp anh Trương Lập Dân. Anh nhận thấy có tiện