ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 349

Sau khi gọi là bác, chàng cảm thấy không thích hợp nữa, đôi má Phi nóng
bừng nói:
- Từ nay cháu phải gọi bằng gì cho hợp?
- Có hề gì, cháu cứ gọi bằng bác, bởi gọi đã quen miệng rồi.
- Cháu sẽ tuân theo lời dạy của bác, trong một thời gian ngắn cháu sẽ trở
về. Nhưng cháu ngại khi cần lo thủ tục xuất ngoại không có mặt cháu để ký
tên tại tòa Đại sứ.
- Cháu yên lờng, điều đó không đáng lo ngại.
Bà Khưu cũng tiếp lời:
- Cháu nên biết, cháu đi không bao lâu mà ảnh hưởng rất nhiều người. Bác
Hùng của cháu tính cho Tố Tố cùng xuất ngoại một lượt với cháu. Cách
đây mấy hôm, bác Khưu đã nói rõ thân thế của cháu rồi.
Đôi má Phi ửng đỏ, chàng không biết nói sao cho phải, lão Khưu thấy thế
bèn đỡ lời cho chàng:
- Điều đó sau này có cơ hội sẽ bàn đến. Cháu hãy đi thâu góp đồ đạc, bác sẽ
cho lão Trương đưa cháu đi. Thủ tục xuất viện bác đã lo xong. Trưa này ở
nhà Tố Tố có mời dùng cơm. Giờ khắc cũng gần đến rồi, cháu hãy đi lo
tiếp Phú, bác ra xe chờ cháu.
Con đường từ nhà khách của y viện đến phòng của chàng rất gần, nhưng
Phi trở lại rất lâu, lòng chàng cảm thấy nỗi mừng vui lẫn lộn. Chàng tưởng
là mộng, nhưng lại là thật. Nếu chàng biết có liên hệ với Khưu viện trưởng
thì ý chí tự lập thân sẽ khó thành, cũng như Khưu viện trưởng đã nói bởi
người nào cũng khó tránh sự ỷ lại vào tài sản.
Phú chờ tại cửa phòng, khi nhìn thấy sắc mặt của Phi có điểm khác lạ,
chàng cũng ngạc nhiên hỏi:
- Tiểu Lê, nhà ngươi tiếp điện thoại của ai mà lâu quá vậy?
Phi quyết không đem vấn đề này mà nói sự thật, chàng muốn có dịp sẽ nói
cho Phú nghe, chàng bèn tìm lý do khác:
- Khưu viện trưởng đến, lo thủ tục xuất viện cho mình.
- Thủ tục lo xong rồi hả?
- Xong rồi. Lão Trương sẽ đến tiếp tôi để kênh kiệu anh ra xe.
Phú vẫn nhớ bản chất khôi hài của mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.