ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 100

- Không cần lo lắng, họ theo ngay sau thôi.

Hà Na đi vài bước, bỗng nhiên nói: "Hàn Sanh có chút kỳ quái."

Tiểu Phương mới quay trở lại: "Kỳ quái thế nào?"

Hà Na nghĩ nghĩ: "Tính cách hình như không phải hiền lành gì."

Tiểu Phương mỉm cười: "Hàn Sanh chỉ là ít nói thôi, cũng không giỏi ở

cùng người khác, cái này liên quan đến hoàn cảnh trường thành và những gì
đã trải qua. Nhưng em ấy là người tốt, ừm, là người rất tốt..."

Hà Na bĩu môi: "Anh rất hiểu chị ta sao? Không phải anh nói hai người

chỉ biết nhau mới gần một năm à?"

- Nhưng tôi cảm thấy như đã biết Hàn Sanh mười năm. – Giọng Tiểu

Phương dừng lại một chút, còn nói: "Em biết không, người với người đôi
khi có cảm giác thực kỳ diệu, như lời người xưa đã nói, bạch thủ như tân,
khuynh cái như cố. Hàn Sanh là có chút hướng nội, nhưng quen biết lâu với
người khác sẽ không như vậy nữa, chờ em sau này tiếp xúc với em ấy nhiều
hơn, em sẽ thích thôi."

* bạch thủ như tân, khuynh cái như cố: có những người quen biết đã lâu

lại như mới quen, nhưng có những người vừa mới quen lại như đã quen lâu
rồi. Ý chỉ tình cảm nhiều ít không phụ thuộc vào thời gian. Bạch thủ: bạc
đầu, tóc trắng, thời gian dài. Khuynh cái: tình cờ lần đầu gặp trên đường,
dừng xe lại, vén màn trò chuyện.

- Hừ hừ. – Hà Na phát ra thanh âm bất mãn, dứt khoát không đi, không

nháy mắt nhìn Tiểu Phương: "Nói! Anh có phải động tâm với chị ta
không?"

- Nếu tôi nói không có thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.