ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 11

- Cho anh xin, chúng ta là vợ chồng, em mỗi lần thay quần áo đều phải

tránh anh sao? - Tào Tuấn cất lên âm thanh có phần thất vọng, nhưng lại bị
tiếng “rầm” của cánh cửa cản lại bên ngoài.

Chờ Diệp Tòng Y chuẩn bị xong rồi, Tào Vân Tuấn cũng bắt đầu rời

giường mặc quần áo.

Diệp Tòng Y có làn da trắng nõn, khuôn mặt đạt chuẩn khuôn mặt trái

xoan, ngũ quan có thể nói là tinh xảo, đôi mắt trong sáng, nhu hòa, xinh
đẹp, làm cô rạng rỡ lên không ít, đặc biệt là đôi môi lại rất có sắc, trời sinh
đã hồng phấn như môi em bé, có thể nói là bị bao nhiêu cô gái đồng loại
ghen tị. Cái đẹp của cô, không quá phô trương, là cái đẹp thưởng tâm đẹp
mắt, khiến người ta như gặp một ngọn gió xuân nhẹ nhàng, cảm giác này
tựa như giữa núi rừng yên tĩnh, lạnh lẽo được uống một thứ chất ngọt làm
tâm ấm áp.

Nhưng lúc này, cô đang đứng trước chiếc gương trong phòng ngủ, đôi

mắt xinh đẹp nhìn vào hình ảnh phản chiếu qua kính, một cô gái mảnh mai
đang mỉm cười, cô cũng không dám tin tưởng mình thế mà lại đã là một
người vợ, là một người mẹ của đứa trẻ hai tuổi. Diệp Tòng Y nhẹ nhàng
chạm vào khuôn mặt mình, đột nhiên một cảm giác trống rỗng trỗi dậy
trong lòng cô, cô buông tay xuống, miệng phát ra một tiếng thở dài không
thể nghe thấy.

- Tòng Y, em đi bệnh viện nhớ thay anh ân cần hỏi thăm Duyệt Nhan,

anh phải đi gặp khách hàng bàn về chuyện di chúc, anh muốn thông qua họ
biết thêm chút chi tiết. Buổi tối nếu không có việc gì, anh sẽ đi thăm em ấy.
- Tào Vân Tuấn vừa đeo cà vạt, vừa nói.

- Biết rồi, đại luật sự, anh cứ lo chuyện của anh. - Cảm xúc Diệp Tòng Y

chợt xuống thấp, nước mắt tự nhiên ứa ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.