ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 205

Trong lòng Diệp Tòng Y cảm thấy vô cùng ủy khuất, nước mắt cuồn

cuộn không dứt ào ạt tràn ra ngoài, làm thấp ướt chiếc gối lớn. Tào Vân
Tuấn không phải lần đầu tiên như vậy, trước kia cô cũng không thích,
nhưng vẫn là cam chịu, ngay cả chính cô cũng không nghĩ đến, lần này bản
thân mình lại phản ứng lớn như vậy, phản cảm như vậy, thậm chí ghét đến
cả tình cảnh.

Nằm trên gối đầu khóc một hồi lâu, lại nhớ đến chuyện vừa rồi, không

muốn một giây một phút nào ở căn phòng này nữa, đứng lên thay quần áo,
nhìn chằm chằm chiếc chìa khóa xe trên đầu giường một lát, tay gắt gao
nắm lấy mang đi.

Tiếng chuông đi động một lần nữa vang lên, Trầm Hàn Sanh tựa vào đầu

giường, nhắm mắt lại, trong lòng vô thức đếm số tiếng chuông, một, hai,
ba,... Mười, mười một... Hai mươi... Ba mươi...

Vang lên hơn ba mươi tiếng, lại còn không sờn lòng tiếp tục vang, ý chí

Trầm Hàn Sanh rốt cuộc đều bị tan rã, đưa tay lên cầm di động trên giường:
“A lô?”

- Hàn Sanh... - Điện thoại truyền đến một thanh âm nghẹn ngào.

Trầm Hàn Sanh trong lòng cả kinh, từ trên giường ngồi dậy: “Cô làm

sao vậy?”

- Tôi... Tôi đang ở dưới lầu nhà cô.

Trầm Hàn Sanh nắm di động, ngây người, bỗng nhiên vọt bước ra khỏi

phòng ngủ. Ra khỏi nhà, vào thang máy, xuống lầu, động tác của nàng rất
nhanh.

Bên ngoài cơn mưa nhỏ tí tách tí tách rơi xuống, bụi mưa lạnh như băng

phủ vào mặt, nhưng Trầm Hàn Sanh không có cảm giác gì, nàng đứng đó,
ánh mắt như chỉ nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp yếu đuối cách mình vài chục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.