ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 209

hồ nhẹ nhỏm thở dài một hơi, nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Bây giờ cô chuẩn bị ngủ
chưa?”

- Rồi, ngày mai tôi phải trực.

Diệp Tòng Y đứng dậy nhẹ giọng nói: “Vậy... Tôi cũng đi ngủ.”

- Ừm, ngủ ngon. – Trầm Hàn Sanh lên tiếng, nhưng không quay đầu,

Diệp Tòng Y đứng tại chỗ trong chốc lát, đi vào phòng, nhẹ nhàng đóng
cửa lại.

- Quản lý Diệp. – Một cô gái khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi gõ

cửa văn phòng của Diệp Tòng Y, sau đó đi vào, đem mấy phần tư liệu cho
Diệp Tòng Y: “Đây là Tổng giám đốc tự mình chọn trong số những người
nộp đơn tuyển dụng, để cô sắp xếp thời gian ngày mai phỏng vấn bọn họ.”

Diệp Tòng Y gật gật đầu: “Tôi đã biết, cô cứ đặt ở đây.”

Cô gái kia còn nói: “Vé máy bay ngày mốt cô đi Quảng Châu tôi đã đặt

xong cả rồi, theo yêu cầu của cô, buổi sáng bay, mười giờ rưỡi.”

- Tốt lắm.

Cô gái kia không còn việc gì khác, xoay người đi ra ngoài. Diệp Tòng Y

ngả người về phía sau, ánh mắt vô thần nhìn ra các đồng nghiệp đang vội
vàng qua lại ngoài bức tường thủy tinh kia, bỗng nhiên nhẹ nhàng thở dài.

Đã hơn một tuần, kể từ đêm ở nhà nàng, đã hơn một tuần không gặp,

nhưng gương mặt tái nhợt kia, đôi mắt u buồn kia trong tâm trí càng ngày
càng rõ ràng, cô chưa từng nghĩ đến, hóa ra tư niệm về nàng lại mạnh liệt
đến như vậy.

Diệp Tòng Y nhắm mắt lại, tay nhẹ xoa thái dương, đều là người trưởng

thành rồi, đã nên sớm nghĩ tới, cô đối với một nữ nhân sinh ra cảm giác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.