ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 696

- Vận mạng, ừ rồi vận mạng! – Trầm Hàn Sanh càng mím mạnh môi,

trong mắt tựa hồ có lửa giận đang thiêu đốt: “Tôi nghĩ tôi đã không cách
nào nói với em nữa.” Nàng hít một hơi thật sâu, nỗ lực ức chế lửa giận
trong lòng, sau đó chậm rãi phun ra một câu: “Duyệt Nhan, chúng ta chia
tay đi.”

Bầu không khí ngưng trệ mấy giây, chỉ mấy giây sau lại khôi phục bình

thường. Trịnh Duyệt Nhan chậm rãi đưa tay tới, tựa như muốn uống rượu,
để ngón tay dài trắng nõn vào cầm cái ly, rồi lại hơi buông ra, rồi lại cầm
thật chặt, chiếc ly đế dài kia dường như nặng nghìn cân, không tài nào nhấc
lên được. Một lúc lâu, trên mặt nàng hiện lên nụ cười có cũng như không:
“Những lời này chị đã chôn ở trong lòng rất lâu rồi nhỉ?”

Sắc mặt Trầm Hàn Sanh trong nháy mắt thay đổi: “Ý em là gì?”

Trịnh Duyệt Nhan uốn uốn lọn tóc, rốt cuộc cũng bưng ly rượu lên, ngửa

đầu uống một ngụm. Trầm Hàn Sanh thẳng tắp nhìn nàng: “Chia tay là
chuyện giữa hai chúng ta, là có vấn đề xảy ra giữa chúng ta, em không cần
kéo người khác vào. Cuộc sống của tôi và Tòng Y, cũng không chút nào có
lỗi với em.”

Ánh mắt Trịnh Duyệt Nhan nghiêng một chút: “Thế Hàn Sanh, lòng của

chị thì sao? Có áy náy với em không?”

Trầm Hàn Sanh mím chặt môi, nói không ra lời.

- Lẽ nào chị vẫn đợi chị ấy, không phải bởi vì vẫn thích chị ấy?

- Đúng vậy, tôi yêu cậu ấy, vẫn yêu cậu ấy, em cũng rõ điểm ấy. – Trầm

Hàn Sanh như bị lời của nàng bắn trúng, nhắm con ngươi lại, khàn giọng
nói: “Nhưng chúng ta đi tới bước hôm nay, không phải bởi vì nguyên nhân
này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.