ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 757

đầu gỗ đứng ngẩn ngơ một lát, bỗng nhiên cắn chặt răng, cúi đầu nói:
“Tòng Y, là em ép tôi, Tòng Y, là em ép tôi làm như vậy!”

Bầu trời đang thả mưa xuống, mặt đất trơn trợt, không khí lộ ra hơi lạnh

nhè nhẹ. Không biết là bởi vì thời tiết quái đản, hay là bởi vì đã đến đêm
khuya, xe cộ trên đường phố và người đi đường thoạt nhìn hết sức thưa
thớt.

- Ừ, trời mưa... Không sao, không lạnh. - Trầm Hàn Sanh từ cửa chính

bệnh viện đi ra, vừa nói điện thoại, vừa che dù đi vào màn mưa.

- Tớ muốn cậu đừng chờ tớ về nhà, cậu chẳng lần nào nghe lời. - Giọng

nói Trầm Hàn Sanh nhàn nhạt trách cứ, nhưng trên mặt lại vẫn tươi cười:
“Tớ lập tức trở về, cúp điện thoại trước.” Nàng dừng một chút, lại thêm vào
một câu: “Tòng Y, tớ nhớ cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.