ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 818

Diệp Tòng Y nghe những thứ này, ngơ ngác đứng đó, trong đầu rầm rầm

rung động, lòng kịch liệt nôn nao, qua một lúc lâu, cô mới hít một hơi thật
sâu, cúi đầu khẽ dỗ dành Tào Ấu Tuyết: “Tuyết nhi ngoan, mau về nhà dì
Hà Na, bây giờ đi về với chú Phương, tối nay ngủ với dì được hay không?”

Tào Ấu Tuyết ôm cổ của nàng, hiển nhiên không vui: “Không, con

muốn ngủ với mẹ.”

Diệp Tòng Y nhìn Tiểu Phương: “Tiểu Phương, anh giúp tôi một tay, tôi

có chuyện muốn nói với Hàn Sanh.” Nói rồi, đưa Tào Ấu Tuyết cho hắn,
Tiểu Phương ngầm hiểu, gật đầu, Tào Ấu Tuyết lập tức khóc lên: “Không,
dì Hà Na còn chưa về nhà, con muốn ở với mẹ và dì Trầm.”

Tiểu Phương vội vã dỗ dành cô bé: “Tuyết nhi ngoan, không khóc, dì Hà

Na đã về rồi, không tin con đi với chú về xem xem, dì còn mua đồ cho con
ăn đấy, đi, chúng ta mau về.” Hắn ôm Tào Ấu Tuyết, hỗn loạn nháy mắt với
Diệp Tòng Y, liên tục không ngừng vội vã rời khỏi.

- Cho tớ xem vết thương.

Diệp Tòng Y mặt lạnh, mở cửa phòng Trầm Hàn Sanh, xông vào như

một làn gió, vặn đèn sáng, Trầm Hàn Sanh nằm trên giường, ôm lấy chăn,
nhắm mắt lại nói: “Không có gì đẹp mắt, Tiểu Phương làm quá thôi, không
nghiêm trọng như vậy, hơn nữa giờ đã khỏi hoàn toàn rồi.”

Diệp Tòng Y cắn răng, tiến đến xốc chăn của nàng lên, Trầm Hàn Sanh

ngồi dậy, lớn tiếng nói: “Cậu làm gì? Tớ nói không sao!”

Diệp Tòng Y cũng không nói gì, chỉ là lẳng lặng ngưng đọng nhìn nàng,

đôi mắt đẹp hãy còn mang theo giọt nước mắt lại lộ ra vẻ cứng cỏi và quật
cường, ánh mắt như thế, vẻ mặt quen thuộc như thế, tiếng lòng Trầm Hàn
Sanh chấn động, cả người bỗng nhiên không tự chủ được mềm nhũn ra,
hàm răng Diệp Tòng Y cắn môi dưới, vươn tay, run run từng chút một kéo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.