ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 846

khỏe của họ, bèn cố ý khuyên họ về nhà mình, cũng mời điều dưỡng cho
hắn, người điều dưỡng kia dáng dấp tạm được, bây giờ hắn mỗi ngày không
cần thận trọng giả bộ, không cần phải nói tự trách, cũng không cần nặn óc
suy nghĩ nói tốt cho Diệp Tòng Y, anh hùng không đất dụng võ, miễn là đối
mặt với khuôn mặt này thì hắn thấy ảnh hưởng tâm tình, cảm thấy thời gian
trôi qua khó khăn lạ thường.

Ấm ức nhiều ngày, một buổi sáng nọ, hắn rốt cuộc quyết định tiên trảm

hậu tấu, một mình trốn khỏi bệnh viện, mà với hắn mà nói không khác gì
địa ngục.

Ngồi trên xe taxi, hắn híp mắt nhìn ánh mặt trời sáng rỡ ngoài cửa sổ,

còn có những tòa nhà cao tầng không ngừng thụt lùi lại, quả thật vui vẻ
sống lại. Hắn quyết định chút nữa phải gọi điện thoại cho Trịnh phu nhân và
vợ chồng Vương Viễn Trân ăn nói một lần. Đương nhiên, trước đó, hắn
phải đi thăm Sở Luật sư của mình, nơi này với hắn mà nói, là chỗ quan
trọng hơn nhà, nhất là căn nhà đã không còn Diệp Tòng Y.

Trong đại sảnh Sở Luật sư Tào thị, thỉnh thoảng có người lui tới, mà mắt

Tào Vân Tuấn đỏ lên, mất đi phong độ ngày thường, không để ý hình
tượng, hổn hển đứng ở đại sảnh la hét ầm ĩ: “Cái gì?! Cô nói cái gì! Phòng
làm việc của tôi bị cháy? Chuyện khi nào? Làm sao xảy ra chuyện như
vậy?!”

Cô gái quầy lễ tân sợ đến không biết làm sao: “Luật sư Tào, đã mấy

ngày, buổi tối bị cháy, chỉ đốt phòng làm việc của anh, và một gian phòng
sát vách...”

Tào Vân Tuấn càng thêm giận dữ: “Sao tôi không biết? Sao bốc cháy?

Các người chết hết rồi sao? Bảo an cũng chết hết rồi sao?”

- Tôi... Luật sư Tào, tình trạng chi tiết anh hãy hỏi thư ký Mai, không có

anh, chuyện trong sở đều do cô ấy quyết định, tình hình đêm đó cố ấy cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.