ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 95

có chút mệt mỏi, lười biếng tựa vào ghế, không muốn nói chuyện nữa, Tiểu
Phương cười hỏi: "Nghe nhạc không?"

- Không được. — Hà Na theo bản năng quay đầu nhìn nhìn: "Sẽ làm

Hàn Sanh thức giấc."

- Sao có thể? — Tiểu Phương cười: "Em lớn tiếng ồn ào lâu như vậy

cũng đâu có làm em ấy thức giấc." Diệp Tòng Y nghe hắn nói như vậy, nhịn
không được cũng cười, Hà Na không thuận theo: "Ý anh là gì!"

- Những ca khúc giúp hỗ trợ giấc ngủ. — Tiểu Phương tiện tay mở nhạc,

thanh âm trong suốt mà ấm áp của Hứa Ngụy cứ vậy du dương vang vào
tai.

Có lẽ khi lái xe đi xa, nghe Hứa Ngụy hát là thích hợp nhất, tiếng ca

thanh tao kia, cho bạn cảm giác không chỉ là có người đang đi cùng đường,
ngay cả tâm cũng rời xa những bốc đồng và huyên náo, đến một thế giới
tuyệt vời và thuần túy khác, cùng núi rừng, cùng cánh đồng xanh biếc, cùng
ánh quang lấp lánh trên mặt nước hòa lại thành một.

Mọi người trong xe trở nên yên tĩnh, không còn ai nói chuyện.

"Chỉ có màu lục của ngọn núi ẩn hiện sau những đám mây, ở khe suối

trong vắt vô vàn cánh bướm tự do dạo chơi, ngắm hoàng hôn nở rộ trên bầu
trời, một đàn chim hướng về phía Tây, ai vẽ ra hôm nay, lại vẽ tôi và bạn..."

* Bài Du lịch — Hứa Ngụy.

Ngón Tiểu Phương nhẹ nhàng gõ vào bánh lái theo tiết tấu, lơ đãng

nghiêng đầu, đã thấy Hà Na gục đầu xuống, không biết đã ngủ khi nào, mái
tóc màu hạt dẻ rũ xuống, lộ ra nửa gương mặt tú lệ, Tiểu Phương mỉm cười,
muốn vén tóc nàng ra sau tai, bàn tay đến giữa không trung lại do dự mà
buông xuống, hình ảnh trước mắt xinh đẹp tự nhiên như thế, hắn cần gì phải
làm chuyện thừa chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.