ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 958

- Mình từng hứa đời đời kiếp kiếp bên cậu ấy. - Trên mặt Diệp Tòng Y

vệt lệ chưa khô, lại thêm nước mắt mới, vô lực tựa trên người nàng: “Khi
đó mới mười tám mười chín tuổi, suy nghĩ đơn thuần còn cố chấp, mình
cảm giác mình thuộc về cậu ấy, cái gì cũng thuộc về cậu ấy, mình muốn cho
cậu ấy, một con người hoàn chỉnh không có chút tỳ vết nào, cho nên, lần đó
khi thiếu chút nữa bị người khác giở trò, mình mới lưu tâm như vậy. Hiện
tại, lại một lần nữa gặp lại, cuộc sống của mình, cơ thể của mình đã đầy
nước bẩn và chỗ bẩn, mình phải giải quyết thế nào? Phương Phương, nói
cho mình biết, mình và cậu ấy sao lại đi tới bước đường này?”

Yết hầu Thịnh Phương nghẹn ngào, nhẹ giọng nói: “Tòng Y, cậu vẫn

ngốc như trước...”

Diệp Tòng Y nhắm mắt lại, bi ai nói: “Phương Phương, nói cho mình

biết, bước tiếp theo mình phải đi như thế nào?”

Ngày qua ngày, thân thể Diệp Tòng Y dần dần khá hơn, chỉ là vẫn thích

đờ ra như cũ, không hề hé răng, chỉ có khi mấy người bạn ở cùng ký túc xá
đại học học đến thăm, tâm tình cô tựa hồ mới tốt một chút, cũng sẽ chủ
động yêu cầu họ dùng xe đẩy cô ra ngoài giải sầu.

Nhìn thấy cô như vậy, tất cả mọi người cũng cảm thấy bớt lo. Hôm nay,

Tào Ấu Tuyết lại ở nhà la hét đòi mẹ, Vương Viễn Trân nghĩ đến trạng thái
Diệp Tòng Y gần đây không tệ, hơn nữa cũng thực sự không chịu nổi Tào
Ấu Tuyết vừa khóc lại làm ầm, bèn dẫn Tào Ấu Tuyết tới bệnh viện.

Vừa đi vào phòng bệnh rộng lớn, Vương Viễn Trân liếc mắt đã thấy

bóng dáng của Hà Na, Hà Na nhàn nhạt kêu một tiếng dì rồi ngồi xổm
xuống, đưa bàn tay đến Tào Ấu Tuyết: “Tuyết nhi, lại đây.”

- Dì Hà Na. - Tào Ấu Tuyết chỉ liếc mắt nhìn Hà Na, lập tức chạy đến

giường bệnh, vừa chạy vừa hưng phấn gọi: “Mẹ ơi, mẹ ơi!” Một bàn tay
trắng nõn mập mạp kéo lấy tay Diệp Tòng Y, có vẻ muốn bò lên giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.