AI SẼ THEO EM ĐẾN CUỐI CUỘC ĐỜI - Trang 434

Kỷ Thành Minh dường như rất vui vẻ:

- Vừa rồi có thỏa mãn không em?

Cô nhắm mắt lại, không định trả lời câu hỏi nhàm chán của anh.

Một tay Kỷ Thành Minh giật sợi dây chuyền trên cổ cô xuống, cổ cô hằn

lên một vết đỏ, rất đau, nhưng cô chỉ cau mày.

Có người nhìn sang phía họ.

- Sau này tôi sẽ tặng cô ấy những thứ đẹp hơn. – Anh cười, để họ nghĩ

rằng người đàn ông này đang bị lòng tự trọng chiếm hữu, chẳng ai hi vọng
người phụ nữ của mình đeo trên cổ chiếc vòng của một người đàn ông khác
tặng, dựa vào đâu mà bắt anh trở thành ngoại lệ chấp nhận chuyện đó.

Cô cau mày giằng co với anh, chiếc vòng cổ có chất lượng không tồi, thế

nên ít nhất anh không vứt thẳng xuống đất. Phải chăng bỗng nhiên anh lại
biết thương hương tiếc ngọc, anh không thèm ném thẳng đi cơ đấy.

- Ăn cơm thôi nào. – Anh ôm lấy thắt lưng cô, đẩy cô về phía bàn ăn.

Có lẽ vì cổ quá đau, nên đôi mắt cô rốt cuộc cũng đỏ lên.

Có lẽ cứ tìm cho mình một lý do để đau đớn, cũng thật tốt biết bao, ngay

chính bản thân còn cho rằng như vậy, chỉ là đau, chỉ là muốn khóc lên, thì
sẽ rất đơn giản, đâu còn gì để mà phức tạp nữa.

Nước mắt cũng sẽ không rơi xuống.

Đôi vợ chồng mới cưới bắt đầu đến từng bàn kính rượu quan khách, còn

cô cũng bắt đầu dùng bữa, dùng thực phẩm để điểm tô cho vị giác của chính
mình, cô cứ đổ mọi thứ vào miệng, thế là chẳng cần phải nói gì hết.

Kỷ Thành Minh vỗ vỗ lưng cô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.