AJAAN MUN - Trang 81

chúng sanh có lối sống hợp đoàn. Con người thích sống hợp quần, tụ hội với
nhau và cùng ở chung với nhau.

Không phải tất cả mọi người đều có thể làm được như Ngài Acharn đã

làm, sống cuộc sống khắc khổ, cuộc đời cương quyết và tinh tấn của một vị
tỳ khưu hành hạnh đầu đà. Đối với người thường, cố gắng làm như Ngài
không khác nào bắt một con vật thường sống trên bờ thả xuống cho sống
dưới nước. Tuy nhiên, khi tâm hòa hợp nhịp nhàng với Giáo Pháp thì thái độ
của nó đảo ngược. Sống đơn độc và ẩn dật là hạnh phúc thực sự. Một người
với cái tâm như vậy thích sống đơn độc một mình, đi đây đi đó một mình,
hành động một mình. Tâm của vị ấy là một “cái tâm đơn độc” – đã vượt ra
khỏi mọi vấn đề khó khăn và mọi phiền lụy, nhưng luôn luôn thấm nhuần
hạnh phúc của Giáo Pháp. Như vậy, một người được diễm phúc có tâm nhất
điểm, một cái tâm chỉ kiên cố bền chặt trong Giáo Pháp, cũng được diễm
phúc có tâm không bị che lấp, sáng chói và an lạc thanh bình. Người ấy chỉ
có thân, không còn gánh nặng nào khác nữa. Và tâm người ấy vượt ra ngoài
mọi chao động. Nguồn hạnh phúc của một cái tâm như thế là vô tận và
không biến đổi, không bị thời gian hay không gian hạn chế. Nó đã vượt lên
trên tất cả mọi giả thuyết và mọi ảo tưởng sai lầm. Cuộc đời của Ngài
Acharn là như vậy, luôn luôn sống trong trạng thái an lành và hạnh phúc, dù
ngồi, đi, đứng, hay nằm hoặc hướng dẫn chư vị đệ tử tỳ khưu và cư sỹ thiện
tín. Một số các vị đệ tử này cũng đã vững chắc tiến bộ trong định và tuệ, và
cũng như Ngài, nhận lãnh trách nhiệm một cách hoàn toàn vị tha, tận tâm
gánh vác việc dạy dỗ người khác cho đến ngày nay.

Đôi khi trên đường vào xóm trì bình trong buổi sáng, Ngài đề cập đến

những con thú gặp bên đường, lấy đó làm đề tài giảng dạy, chỉ cho các đệ tử
thấy nỗi gian lao khổ cực của những con thú ấy, đang gặt hái quả dữ của
nghiệp bất thiện nào mà chúng đã tạo trong quá khứ. Ngài dạy không nên
đối xử tệ bạc và khinh khi chúng chỉ vì chúng là thú. Vì trong quá khứ có
lần đã gieo nhân xấu nên giờ đây chúng phải đau khổ gánh chịu hậu quả.
Đời người cũng thế, lúc thì phải gánh chịu quả dữ, lúc khác hưởng quả lành
của những nghiệp quá khứ. Gà, chó, trâu, bò cũng thường là những đề tài để
Ngài chỉ dạy. Một phần, có lẽ đó là vì Ngài động lòng bi mẫn, thương xót

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.