ALABAMA SONG - Trang 37

chút nào sao? Em vừa xấu xí vừa thô kệch, hay anh chỉ là một gã Irby
Jones khác mà thôi?

Em nói với mẹ rằng nay mai anh sẽ trở thành nhà văn vĩ đại nhất nước

và một ngày kia sẽ trở thành nhà văn vĩ đại nhất thế giới. Mẹ bảo em điên
mất rồi.

Em đã trình bày rất lâu với vị quan tòa mốc thếch mà em phải gọi là

Cha chi tiết những thu nhập đầu tiên anh có được từ công việc viết quảng
cáo và viết truyện đăng báo, đến nỗi ông chỉ có thể bảo đảm rằng em đang
chạy theo một định mệnh khốn cùng. Người đàn ông ấy, cái tính chất nguy
hại của ông, thật không sao tin nổi.

Cái ngày em cắt tóc ngắn như con trai như đã tự hứa với bản thân mặc

dù chuyện ấy khiến anh bực mình, cái ngày những lọn tóc vàng đã buộc em
phải sắm vai cô ả ngốc nghếch dân miền Nam rơi xuống chết trẻ, ngày ấy
chỉ cần hình dung ra gương mặt cha là em đã thấy vui, cái cảnh mặt ông tái
nhợt như xác chết, hàm bạnh ra và tiếng thở khò khè, những lời than vãn ai
oán, những lời chửi rủa lăng nhục đã trớ ra đến miệng ông, được nhai chậm
rãi trong đó rồi nuốt ngược trở lại.

Em sẽ cởi dây buộc của chiếc áo nịt ngực nực cười rồi quẳng nó đi.

Ông sẽ chết mất vì nhục nhã - rõ ràng đó là điều tối thiểu ông có thể làm -
sau khi không phải là không van xin cả hạt tha thứ cho em trước khi áp
dụng hình phạt ném đá cho đến chết.

Anh sẽ cưới em làm vợ ư? Anh thật lòng muốn thế sao? Nếu đúng là

vậy, anh hãy mau lên. Anh quỳ xuống cầu hôn em, nhưng em đang nhìn
thấy những người khác nữa, mà toàn những kẻ giàu sức thuyết phục hơn
anh. Em muốn ra đi, chạy trốn khỏi khu vườn địa đàng ghê tởm này. Địa
đàng - chính anh đã nói từ đó, bởi lẽ với em, nó là nghĩa địa dành cho
những tham vọng.

Em biết rõ rằng gia đình em giàu có hơn mức trung bình một chút - và

rằng anh, gia đình anh, mực thước, không thật là nghèo, nhưng đang lâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.