ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 107

20

◄○►

R

oseline Bruneau không muốn nghe nói về chồng cũ, điều bà muốn là

tin tức về đứa con trai. Mất tích từ hơn một năm nay.

— Ngày 14 tháng Bảy, - Bà hoảng sợ nói, - Như thể bị mất tích vào đúng

ngày hôm đó thì giống như một biểu tượng nào đấy.

Camille rời khỏi bàn làm việc, bước tới ngồi xuống cạnh bà.
Trước kia, ông từng có hai cái ghế, một có chân cao hẳn lên, ghế kia thì

chân thụt hẳn xuống. Hiệu ứng tâm lý rất khác nhau. Tùy tình hình mà ông
chọn chiếc nào. Irène không thích mấy chiêu này, thế nên Camille đã từ bỏ.
Mấy cái ghế nằm lại ở Đội một thời gian, đã có lúc người ta dùng nó để bày
trò giỡn cho nhân viên mới. Nhưng chuyện không buồn cười như người ta
hy vọng. Một ngày đẹp trời mấy cái ghế biến mất. Camille chắc chắn
Armand đã lấy chúng. Ông tưởng tượng ra anh ta, cùng với vợ, ngồi bên
bàn, một người ngồi trên cái ghế chân cao, người kia ngồi trên cái chân
thấp…

Gặp bà Bruneau như thế này, ông lại nhớ đến mấy cái ghế bởi vì chúng

từng giúp ông tạo hiệu ứng thân thiện, điều mà ngày hôm nay ông rất muốn.
Và phải rất mau chóng, tình hình đã thực sự cấp bách lắm rồi. Camille tập
trung vào cuộc trò chuyện bởi nếu ông nghĩ đến cô gái bị nhốt, các hình ảnh
liền xuất hiện trong đầu ông và trộn lẫn vào với nhau, những hình ảnh làm
suy nghĩ của ông trở nên rối bời, khiến cho biết bao điều xuất hiện trở lại,
ông cảm thấy hơi hoang mang.

Và thật không may, ông với Roseline Bruneau, họ không thuộc dạng có

thể dễ dàng hiểu được nhau. Đó là một phụ nữ nhỏ bé và thanh mảnh, bình
thường chắc hẳn hết sức hoạt bát nhưng, vào lúc này, lại vô cùng rụt rè và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.