ALFRED HITCHCOCK TUYỂN CHỌN - Trang 53

- Ông ấy khùng…
- Chỉ vì…
- … lấy nón của Clive
- … đuổi chúng cháu…
- … cố đổ mọi tội cho chúng cháu…
- … bảo mẹ cháu nói láo…
- … chỉ tại…
- Chúng luôn nói: “ông ấy là kẻ thù của chúng cháu, kẻ thù của chúng
cháu…”
Ông cụ Matlin nói “chúng…." rồi giận nghẹn họng.
- Đợi chút đã! - Người cảnh sát thứ hai, người gầy, bước lại chỗ con chó
chết.
Mike Russell lại nói nho nhỏ:
- Phải có ai nói cái gì giúp cậu bé chứ.
Ông thẩm phán cúi nhìn cậu bé đang tức giận, ôn tồn nói:
- Tôi rất buồn, rất thông cảm với em, Freddy.
Nhưng trong thâm tâm ông, ông đã biết quá nhiều, thấy quá nhiều chó chết.
Dù ông có thông cảm, ông cũng không thể buồn đủ bằng cách buồn của
Freddy vì con chó của mình chết được. Cậu bé ngoảnh mặt chỗ khác từ
chối niềm thông cảm của ông, quay lại nhìn kẻ thù.
Russell bước tới gần người phụ nữ áo xanh. Bà ấy là người nhà của cậu bé.
- Bà là mẹ cậu bé phải không?
- Cha mẹ cậu ấy đi vắng. Tôi đến đây chăm sóc cậu ấy.
Bà ấy nói như thể chính mình gặp một khủng hoảng đột xuất, không trù
tính trước để đối phó.
- Có thể liên lạc với họ được không?
- Không. - Bà ấy nói quả quyết.
Thanh niên lạ đặt tay lên đôi vai cứng cáp của cậu bé. Nhưng thái độ thân
thiện này cũng bị cậu từ chối. Mắt Freddy long lên vì tức giận, không rời kẻ
thù. Một hận thù câm nín.
Người cảnh sát cao lớn nói:
- Này anh bạn, giữ giùm tôi thằng nhỏ một lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.