ALICE Ở XỨ SỞ DIỆU KÌ - Trang 68

thế chưa, nhưng cô cho rằng nếu mọi người đều nhất loạt nằm úp mặt xuống
đất thì người ta tổ chức đám rước làm gì vì chẳng ai nhìn thấy gì cả. Nghĩ
vậy, cô cứ đứng im và chờ đám rước đi qua.

Khi đám rước đến đúng chỗ cô, cả đoàn đột nhiên dừng lại và tất cả đều

nhìn cô. Hậu Cơ nghiêm nghị hỏi J Cơ:

- Đây là ai?

Nhưng đáp lại, J Cơ chỉ mỉm cười và cúi đầu chào.

- Ngươi đúng là đồ ngốc! - Hậu Cơ lắc đầu có vẻ sốt ruột rồi quay sang

Alice, bà ta hỏi - Tên cô là gì, cô bé?

- Tên tôi là Alice, thưa Hoàng hậu. - Alice lễ độ đáp, nhưng ngay lúc đó,

cô lại nghĩ rằng họ chỉ là những quân bài, mình cần gì phải sợ họ.

- Thế còn những người này là ai? - Hậu Cơ hỏi Alice, tay chỉ vào những

người làm vườn lúc đó đang nằm úp mặt xuống đất quanh cây hoa hồng. Vì
họ đều nằm úp mặt xuống đất và những hình vẽ trên lưng họ cũng giống hình
vẽ trên tất cả những quân bài khác nên Hoàng hậu không thể biết họ là những
người làm vườn, quân lính, hay ba đứa con của bà.

- Làm sao tôi biết được? - Alice nói, ngạc nhiên vì sự dũng cảm của chính

mình. - Đó đâu phải là việc của tôi.

Hoàng hậu đỏ mặt vì tức giận. Bà ta nhìn trân trân vào mặt Alice bằng cái

nhìn của một con dã thú. Một lúc sau, Hậu Cơ rít lên:

- Hãy chặt đầu con bé này cho ta, chặt đầu ngay lập tức!

- Thật vô lý! - Alice nói, giọng quyết liệt còn bà Hoàng thì im lặng.

Nhà vua lúc đó nắm tay Hoàng hậu và rụt rè nói:

- Hãy nghĩ lại đi, ái Hậu của ta, nó vẫn còn là một đứa trẻ!

Hậu Cơ bực tức vùng khỏi tay Vua Cơ và bảo J Cơ:

- Mang chúng đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.