ẤM ÁP NHẤT LÀ LÚC TUYẾT RƠI - Trang 182

"Xin lỗi." Cô cúi đầu nhìn ga giường, chăn, mền rối nùi, chán nản nói:

"Cậu xem, cuối cùng thì tớ vẫn khiến mọi thứ trở nên loạn xạ xì ngầu."

Mái tóc rũ xuống che khuất gương mặt của cô, tuy Hành Vân không

nhìn rõ được nét mặt của cô nhưng biết rõ đó chỉ có thể là nét mặt cô đơn.

Cũng giống như mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.