"Xin lỗi." Cô cúi đầu nhìn ga giường, chăn, mền rối nùi, chán nản nói:
"Cậu xem, cuối cùng thì tớ vẫn khiến mọi thứ trở nên loạn xạ xì ngầu."
Mái tóc rũ xuống che khuất gương mặt của cô, tuy Hành Vân không
nhìn rõ được nét mặt của cô nhưng biết rõ đó chỉ có thể là nét mặt cô đơn.
Cũng giống như mình.