ÁM LÂN - Trang 243

Hàn Vũ Mông nhìn ngoài cửa sổ, im lặng một lát, đáp: "Nguyện vọng

lớn nhất của tôi đương nhiên là mãi mãi ở bên người tôi yêu, người hùng
của tôi."

Người đàn ông cười nói: "Được. Hiện tại bọn họ đang bị một nhân vật

nhỏ đùa giỡn. Chúng ta không cần phải gấp gáp lộ diện, nhưng cũng nên
chơi đùa với họ một chút, đến lúc cô tiếp xúc với Phó Tử Ngộ rồi. Đi đi."

Hàn Vũ Mông đứng lên, cầm túi, rời khỏi phòng. Khi đi qua bên người

đàn ông, hắn ta giữ lấy cánh tay cô: "Hắn ta nhất định sẽ chạm vào cô đúng
không? Cô có biết điều này khiến tôi rất khó chịu?"

Hàn Vũ Mông nở nụ cười, rút tay về: "Đây chẳng phải là cảm giác anh

thích sao?"

"Ha ha ha..." Hắn ta cười ha hả.

Phó Tử Ngộ không nghe lời Bạc Cận Ngôn. Hai ngày nay, anh tìm khắp

nơi, đi đến nơi Hàn Vũ Mông từng xuất hiện, tìm kiếm mỗi ngóc ngách,
ngóng trông nhìn thấy tung tích của cô. Nhưng vẫn không thu hoạch được
gì. Anh bị vây trong trạng thái mờ mịt. Nghĩ đến sự ngọt ngào xa xôi kia lại
cảm thấy mờ mịt. Thực ra có rất nhiều chi tiết anh đã không còn nhớ rõ.
Nghĩ đến những năm ấy cũng cảm thấy mờ mịt. Đã trải qua nhiều chuyện
như vậy lại tựa như chỉ trong nháy mắt. Đối với sự xuất hiện lần này của cô
lại mờ mịt. Anh giống như đối mặt với một người phụ nữ xa lạ, cứ nghĩ đến
cô là trong lòng cảm thấy đau đớn. Còn yêu cô không? Không biết, nhớ
nhung đã trở thành thói quen rồi. Không yêu sao? Nhưng mỗi câu miêu tả
trong mỗi bài báo cô từng mất tích đều khắc sâu trong lòng anh. Anh không
ngừng tưởng tượng trong đêm những đau đớn cô phải chịu, hình ảnh cô qua
đời. Cả đời này anh đều không quên được cô. Sự lương thiện, nhiệt tình,
gợi cảm của cô. Sự vĩ đại của cô. Đúng vậy, nếu trong sinh mệnh của Phó
Tử Ngộ, có người phụ nữ có thể dùng hai chữ "vĩ đại" để hình dung thì chỉ
có cô thôi. Cô còn trẻ như vậy mà tình nguyện đi viện trợ; hận không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.