ÁM LÂN - Trang 32

Phương Thanh gọi mấy nhân viên lái xe đến đón, đồng thời phong tỏa

hiện trường. Cũng may trên đường đi, người đàn ông vô cùng im lặng,
cũng không có biểu hiện gì bất thường. Phương Thanh lái xe, thỉnh thoảng
quay đầu lại liếc nhìn, đột nhiên phát hiện tay anh ta còn đặt trên đùi, bộ
dáng vô cùng nhàn nhã. Vì thế cảm giác cổ quái trong lòng Phương Thanh
càng mãnh liệt.

Trở lại cục đã là hai giờ sáng. Mấy người cảnh sát đang trực ban nghe

nói sếp đã bắt được kẻ tình nghi trở về đều sôi sục. Phương Thanh không
làm hành động thiếu suy nghĩ, cũng chả tiết lộ tí gì. Anh ta mang người đàn
ông vào phòng thẩm vấn, chỉ gọi đồng nghiệp cùng hợp tác rồi đóng cửa
lại.

Đèn chân không được mở ra, chiếu sáng phòng thẩm vấn lạnh lẽo.

Phương Thanh và người đồng nghiệp liếc nhau, người đồng nghiệp khẽ ho
một tiếng, đưa cốc trà nóng cho người đàn ông. Có lẽ là người đàn ông bị
còng tay đã lâu, sắc mặt khó chịu, nhấp một ngụm trà, nói: "Lá trà cũ, đã
hơi mốc, rất khó uống. Cục cảnh sát các anh làm ăn chả tốt chút nào."

"Đừng nói linh tinh." Phương Thanh hừ nói, "Tên?"

Ngón tay người đàn ông gõ trên cốc trà: "Bạc Cận Ngôn."

"Tuổi?"

"28."

"Quê quán?"

"Thành phố Đồng."

"Nghề nghiệp?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.