ÁM LÂN - Trang 423

nhỏ, tất nhiên là hung thủ tập kích cô ta từ phía sau, cho nên móng tay của
cô ta mới tồn tại ở tảng đá đầu tiên này, để lại vết cào."

Ánh mắt Giản Dao sáng lên.

"Sau đó cô ta bị kéo lùi lại." Phương Thanh nói, "Lúc này cô ta giãy dụa

rất kịch liệt, hai người giẫm lên mặt cỏ, cho nên vị trí của dấu vết rất cao,
góc độ cũng lớn hơn, cào vào tảng đá bên cạnh."

"Em có linh cảm." Giản Dao nói.

Phương Thanh nhìn cô: "Đúng vậy, anh cũng thế."

Hai người cùng kêu lên: "Lính mới."

Sau khi xem xong hiện trường vụ án, hai người lại đi một vòng quanh

công viên. Trời đã tối rồi, trong công viên toàn là người âm thanh ồn ào.
Nhắm mắt lại cũng có thể hình dung người đến công viên vào đêm đó
không hề ít. Muốn tìm ra hung thủ ở trong biển người mờ mịt, gần như là
bất khả thi.

Khi hai người quay về cục cảnh sát đã là chín giờ hơn, nhưng đèn đuốc

vẫn sáng trưng. Phương Thanh đỗ xe ở bãi, thấy phía đối diện cũng có một
chiếc xe dừng lại. Bọn họ thấy được một gương mặt rất quen thuộc.

Phùng Duyệt Hề.

Buổi tối đầu thu, Phùng Duyệt Hề mặc một chiếc áo gió, đi giày cao gót,

đứng ở trước bãi đỗ xe, bộ dáng đáng yêu điềm đạm động lòng người. Một
người đàn ông xuống xe, đi đến trước mặt cô ta, hai người nói mấy câu gì
đó, người đàn ông khoác vai cô ta đưa lên xe. Trên ghế cạnh tài xế còn có
một người đàn ông đang ngồi. Đó là một chiếc xe khá tốt, phải khoảng hai,
ba mươi vạn, cũng không phải hạng xoàng trong thành phố này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.