ÁM LÂN - Trang 440

người rời đi, không được thưởng thức, quan sát, hưởng thụ...Chuyện này
đối với hắn mà nói giống như đại tiệc ở ngay trước mặt, nhưng lại không
thể ngửi, thử một chút thì vô cùng khó chịu."

Vẻ mặt Bạc Cận Ngôn trở nên lành lạnh: "Cho nên kết luận của tôi là

hoặc hắn vốn dĩ không phải sát thủ tâm thần biến thái, cái này chỉ là thủ
đoạn để hắn rời khỏi sự chú ý của cảnh sát, hắn tìm cách giết người là vì
nguyên nhân khác. Hoặc là bởi vì đây là lần đầu gây án, kinh nghiệm chưa
đủ, Nhiếp Thập Quân là mục tiêu hắn lựa chọn tỉ mỉ nhất định là cửa đột
phá của chúng ta. Tính cách của Nhiếp Thập Quân hướng nội, ít giao tiếp
với người ngoài. Hung thủ lựa chọn giết chết cô ta nhất định là có nguyên
nhân, thậm chí có thể suy đoán bọn họ từng có tiếp xúc trực tiếp."

Hôm nay Bạc Cận Ngôn và An Nham trở lại biệt thự đã là gần nửa đêm.

Khác với sự tùy ý ngày thường, Bạc Cận Ngôn vào nhà, lập tức đi vào
phòng khóa trái cửa lại. An Nham lục lọi tủ lạnh một lúc lâu, sau khi lấp
đầy bụng, lại chạy đến cửa phòng Bạc Cận Ngôn: "Này." Trong phòng
không ai đáp lại.

"Sau đó anh và chị ấy nói gì thế?" An Nham hỏi, "Không phải hai người

bất hòa đấy chứ?"

"Cô ấy không nói gì với tôi hết." Giọng nói bình tĩnh như nước của Bạc

Cận Ngôn truyền đến.

An Nham: "Tại sao?"

Sau khi hội nghị kết thúc, tất cả mọi người ăn ý rời đi, để hai người bọn

họ ở lại. Cậu đi xuống dưới lầu đợi trong xe một lúc lâu Bạc Cận Ngôn mới
đi xuống. Cậu còn tưởng bọn họ đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa.
Nhưng nghĩ lại chuyện này còn nghiêm trọng hơn so với việc đầu giường
cãi nhau. Đối với câu hỏi của An Nham, Bạc Cận Ngôn chỉ im lặng. Lúc
này đèn trong phòng đều tắt, dù đèn có bật hay không cũng chả khác gì với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.