ÁM LÂN - Trang 455

Dao. Cô ngẩng đầu, có thể nhìn thấy cổ tay áo khoác của anh, còn có ngón
tay thon dài sạch sẽ, thậm chí nhìn thấy cả vết thương cũ trên ngón tay.

"Kết quả điều tra thế nào rồi?" Bạc Cận Ngôn hỏi.

Phương Thanh lật bản ghi chép chi tiêu trong tay, thản nhiên đáp: "Mỗi

tháng Nhiếp Thập Quân đều chi tiền mua son, đồ dưỡng da, trang sức, quần
áo...Tôi xem một chút, Trung thu lễ tết âm lịch và vân vân, đều mua những
thứ khá đắt."

An Nham hỏi: "Điều này có thể chứng minh được gì?"

Giản Dao: "Con người Nhiếp Thập Quân vốn giản dị, không sử dụng đến

mấy thứ này. Lần trước sau khi hỏi cung Phùng Duyệt Hề, lục soát nhà
cũng không thấy có mấy thứ này..."

Còn chưa nói hết đột nhiên sửng sốt. Bởi vì Bạc Cận Ngôn im lặng, cầm

chặt tay cô.

"Cô ta đã mua tất nhiên là có mục đích sử dụng khác." Bạc Cận Ngôn

thản nhiên nói. Ánh nắng buổi sáng chiếu vào mặt anh, theo chiếc xe chạy,
ánh nắng lần lượt thay đổi, khuôn mặt trắng nõn tựa như bức điêu khắc
trầm tĩnh. Giản Dao muốn rút tay về, nhưng anh cầm chặt, không rút được.
Phương Thanh nói: "Không chừng cô ta mua mấy thứ này để cất giữ thì
sao? Trước đó tôi từng xem tin tức, có một cô gái luôn đến trung tâm
thương mại mua đồ nhưng chưa bao giờ mặc ra ngoài, chỉ một mình mặc
lén ở nhà, ra ngoài toàn mặc áo phông quần bò rẻ tiền."

Suy đoán này khá thú vị, nhưng hiện tại ngay cả Bạc Cận Ngôn cũng

chưa thể có kết luận. Chuyện này có liên quan đến việc cô ta bị mưu sát
hay không cũng chưa biết được.

"Có thể cô ta mua cho mẹ chăng?" An Nham nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.